Hàn Vũ Chân xuất hiện ở đầu thôn lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều thôn dân
“Cô gái, cô tìm ai?”
Thấy Hàn Vũ Chân hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, một thôn dân cười ha hả nói.
“Tôi tìm Triệu Đại Vĩ, xin hỏi anh ấy là người ở thôn này sao?” Hàn Vũ Chân còn tưởng rằng thôn dân ở đây đặc biệt nhiệt tình cho nên có chút mừng rỡ.
Nhưng thực ra cũng không phải như thế, người ta chỉ muốn moi tin để nhiều chuyện mà thôi.
“Triệu Đại Vĩ à?”
Người nọ bày ra biểu tình quả nhiên là như vậy.
Nếu như có một cô gái vô cùng xinh đẹp đến thôn này tìm người, vậy khẳng định người đó là Triệu Đại Vĩ.
“Đúng là ở đây, nhưng mà bây giờ chắc là Triệu Đại Vĩ đang ở trên núi. Hay là cô chờ một lát đi, cô tới nhà của Triệu Đại Vĩ mà chờ nhé? Đi dọc theo con đường này rồi cô hỏi những người khác là sẽ tìm được một cách dễ dàng.”
“Còn nếu cô ngại phiền phức thì để tôi dẫn đi cũng được.”
Hàn Vũ Chân xinh đẹp như vậy, người nguyện ý dẫn đường cho cô ta đương nhiên là có cả đống.
“Không cần đâu, tự tôi đi hỏi cũng được, cảm ơn nhé.”
Hàn Vũ Chân dựa theo sự chỉ dẫn của người trong thôn, đi dọc theo con đường tiến tới phía trước, đến ngã ba thì lại hỏi người khác một chút, quả nhiên rất nhanh đã tìm được nhà của Triệu Đại Vĩ.
“Xin hỏi có phải Triệu Đại Vĩ ở chỗ này không?” Hàn Vũ Chân hỏi.
“Chị tìm Triệu Đại Vĩ có việc gì?” Tiền Mỹ Lâm đi ra từ trong nhà, thấy dáng vẻ Hàn Vũ Chân lớn lên xinh đẹp, trong lòng cũng có mấy phần hiếu kỳ.
Hàn Vũ Chân nói: “Tôi là Hàn Vũ Chân của đội xây dựng, tới tìm Triệu tổng để hỗ trợ xây biệt thự.”
“Xây biệt thự!”
Trái tim của Tiền Mỹ Lâm đập mạnh một cái.
Đây chính là giấc mơ của cô ấy!
Cô ấy nằm mơ cũng muốn chính mình có một căn nhà ở sạch sẽ gọn gàng.
Hôm nay người của đội xây dựng cũng đã tới cửa rồi, không thể nói Tiền Mỹ Lâm không hề kích động.
Tiền Mỹ Lâm vui vẻ nói: “Vậy chị mau vào trong nhà ngồi một lát đi. Bây giờ Triệu Đại Vĩ đang ở trên núi, chắc là rất nhanh sẽ về thôi.
“Được.” Hàn Vũ Chân cũng thoáng đánh giá Tiền Mỹ Lâm.
Cô ta thấy Tiền Mỹ Lâm da trắng như ngọc, vóc dáng cao gầy uyển chuyển, hơn nữa còn là một người mang đậm hương vị phụ nữ, trong lòng lập tức có suy đoán.
Cô ta nói: “Chị dâu, có phải chị là vợ của Triệu tổng không?”
Tiền Mỹ Lâm ngượng ngùng vội vàng nói: “Tôi là chị dâu của Triệu Đại Vĩ, không phải vợ cậu ấy, chị đừng hiểu lầm.”
“Triệu tổng gấp gáp xây biệt thự như vậy có phải là để chuẩn bị cưới vợ không?” Hàn Vũ Chân qua loa đoán bừa, lại cảm thấy khả năng này không đúng cho nên nói: “Hoặc có lẽ cậu ấy muốn xây cho chị, để chị có một nơi ở thật tốt đúng không?”
Gương mặt xinh đẹp của Tiền Mỹ Lâm càng thêm ửng hồng.
Cô ấy khẽ cắn môi, lúng túng nói: “Chắc là cả hai đều đúng, nếu như xây xong biệt thự, Triệu Đại Vĩ có thể có được một nơi ở yên ổn, tìm được bạn gái rồi cưới một cô vợ về nhà.”
Hàn Vũ Chân là người thông minh tới cỡ nào, chỉ nhìn biểu cảm của Tiền Mỹ Lâm là đã có rất nhiều suy đoán.
Tuy nhiên cô ta cũng không nói thẳng những suy đoán này ra.
Không lâu sau.
Triệu Đại Vĩ từ trên núi trở về.
Tiền Mỹ Lâm lập tức đứng lên, đi tới cửa nghênh đón Triệu Đại Vĩ.
“Đại Vĩ, cô Vũ Chân người mà chú mời tới nói muốn xem địa điểm xây nhà.” Tiền Mỹ Lâm nói.
Triệu Đại Vĩ cười nói với Hàn Vũ Chân: “Cực khổ cho chị rồi, phải đi xa như vậy.”
“Nhưng mà chuyện địa chỉ xây nhà thì tôi vẫn chưa định đoạt xong, hay là chị Hàn, chị là người chuyên môn xây nhà, không bằng nhìn từ góc độ của người chuyên nghiệp như chị, chị hãy chọn một nơi thích hợp để xây nhà giúp tôi nhé?”
Hàn Vũ Chân nghe vậy thì gật đầu nói: “Tôi đây rất vinh hạnh, nhưng mà địa chỉ tôi chọn cũng chưa chắc là cậu có thể lấy được. Hay là quyết định xây trong những khu đất mà cậu sở hữu?”
“Không cần đâu.”
Triệu Đại Vĩ khiến uy danh của Ngô gia ở trong thôn giảm mạnh, đồng thời uy danh của chính anh lại cấp tốc tăng lên.
Cho nên nếu như thật sự lựa chọn phải đất của nhà người khác thì Triệu Đại Vĩ vẫn có thể nắm chắc, anh sẽ bỏ tiền ra mua lại.
“Được.”
Triệu Đại Vĩ đã nói như vậy, Hàn Vũ Chân cũng không còn dị nghị gì nữa mà lập tức lên đường: “Cậu dẫn tôi đi dạo ở trong thôn đi, tôi xem đâu là nơi thích hợp để xây nhà nhất.”
“Ừm.”
Triệu Đại Vĩ liền mang theo Hàn Vũ Chân bắt đầu đi vòng vòng ở trong thôn.
Tuy nhiên cũng không mất bao lâu, trong lòng Hàn Vũ Chân đã có kết luận.
Cô ta chỉ một khối đất hoang nói: “Vị trí này là tốt nhất.”
“Cậu xem, ở phía trước khu đất là một cái hồ rất rộng, phía sau lại là núi lớn, từ phía trước nhìn lại thì có thể nhìn không sót một cái gì, không có thứ gì che chắn, điều này cho thấy phong thuỷ thẳng đường, tài nguyên cuồn cuộn.”
“Đằng sau lại dựa vào núi xanh, cho thấy trong nhà có chỗ dựa vững chắc, căn cơ vững chãi.”
“Mặt khác, nơi đây ở trên cao nhìn xuống, không sợ bị đọng nước, lại có một khoảng cách với núi xanh, không sợ đất đá lở lăn xuống, thật sự là vị trí địa lý vô cùng ưu việt.”
“Huống hồ gì cho tới nay, núi xanh nước trong luôn là nơi địa linh nhân kiệt, nếu như gia đình cậu an trí ở đây, không nói tài nguyên ở thế hệ này dồi dào vô số, đối với thế hệ sau mà nói đều sẽ nhận được hậu trạch!”
Giảng giải một hồi, Hàn Vũ Chân phát hiện mình nói hơi nhiều, bèn vội vàng bổ sung: “Những gì tôi nói đều chỉ là cái nhìn của bản thân, khiến Triệu tổng chê cười rồi.”
“Đâu có, tôi cảm thấy chị nói rất có lý. Vậy thì chọn nơi này làm địa điểm xây biệt thự đi!” Triệu Đại Vĩ đưa ra quyết định.
Hàn Vũ Chân nhíu mày nói: “Lỡ như chủ nhân của mảnh đất này không chịu thì sao?”
“Không có khả năng không chịu!” Triệu Đại Vĩ nói chắc như đinh đóng cột.
Hàn Vũ Chân càng thêm nghi hoặc.
Sau đó lại nghe Triệu Đại Vĩ bổ sung: “Bởi vì chủ nhân của mảnh đất này chính là tôi!”
Phì!
Hàn Vũ Chân cạn lời bật cười: “Tôi nói Triệu tổng vì sao lại ở thôn Đại Long đây chứ, người giàu đến mức có thể bỏ ra hơn trăm vạn để xây nhà ở hoá ra vốn đã có một khối phong thuỷ bảo địa ở đây!”
Triệu Đại Vĩ cũng lắc đầu: “Nếu thật sự là vậy, vì sao cha mẹ tôi lại ra đi sớm như thế? Vì sao mấy năm trước anh trai tôi cũng qua đời ngay trong độ tuổi tráng niên?”
“Xin lỗi, tôi không nghĩ thân thế của Triệu tổng lại lận đận như vậy.”
“Không sao.”
Triệu Đại Vĩ nói: “Không nói những chuyện này nữa, đã có nơi xây biệt thự rồi, có gì khó khăn hay có vấn đề ở đâu nữa không?”
Hàn Vũ Chân lắc đầu.
“Không có vấn đề, cũng không có khó khăn gì. Cậu yên tâm đi, tôi nhất định sẽ xây dựng biệt thự của cậu thật tốt! Mặt khác, bởi vì biệt thự của cậu có phong cách thiết kế đặc biệt cho nên tốc độ xây dựng cũng không nhanh như cậu nghĩ.”
“Vậy phải cần bao lâu?” Triệu Đại Vĩ hỏi.
“Chắc khoảng ba bốn tháng, đặc biệt là chuyện liên quan đến thiết bị có lẽ sẽ hơi phiền phức. Nếu như xui xẻo thì sẽ kéo dài càng lâu.”
“Dục tốc bất đạt, tôi muốn thứ tốt nhất, đừng làm ẩu tả.”
Triệu Đại Vĩ muốn xây một căn biệt thự xinh đẹp chứ không yêu cầu cao về tốc độ.
Hàn Vũ Chân yên tâm hơn rất nhiều.
Sau đó hai người lại nói một số chuyện liên quan đến thời gian khởi công cụ thể.
Nói xong những chuyện này, Hàn Vũ Chân mới chuẩn bị rời đi.
Triệu Đại Vĩ tự mình đưa Hàn Vũ Chân ra tới đầu thôn.
Mà thời điểm Triệu Đại Vĩ tiễn Hàn Vũ Chân, thực ra luôn có một người ở phía sau Triệu Đại Vĩ lặng lẽ chú ý hết thảy những chuyện này.
Chờ Triệu Đại Vĩ quay người muốn về nhà thì cuối cùng cô ấy cũng lấy hết dũng khí bước ra.
“Anh Đại Vĩ, nghe nói anh muốn xây biệt thự?” Tôn Hồng Hồng đỏ mặt, hỏi thăm với vẻ vô cùng xấu hổ và ngượng ngùng.
“Ừ, không ngờ em lại biết nhanh như vậy.”
Tôn Hồng Hồng nghe vậy, trong lòng trở nên căng thẳng.
Cô ấy biết chênh lệch giữa mình và Triệu Đại Vĩ càng lúc càng lớn.
Không hiểu tại sao lại cảm thấy có chút tự ti, trong khi đang có cảm giác chua xót thì cô lấy hết dũng khí mở lời một lần nữa: “Anh Đại Vĩ, anh có thể dạy em kiếm tiền không? Em cũng muốn kiếm nhiều tiền một chút, xây cho cha mẹ một căn nhà ở.”
Thực ra cô ấy chỉ muốn kéo gần khoảng cách giữa mình và Triệu Đại Vĩ.