Cố. An An âm lãnh cười: “Cô ơi, cuộc thi Nhà thiết kế quốc gia sẽ sớm được tổ chức. Khi đó, chúng ta sẽ làm điều gì đó để thanh danh của Lam Hân bê bối, khiến cô ta không gượng dậy nỗi.”
Cùng Bùi Dao Tỉnh ở chung trong khoảng thời gian này, cô ta cũng biết thái độ làm người của bà ta, cùng với người thích âm hiểm đâm sau lưng người khác, là dễ lợi dụng nhất.
Bùi Dao Tinh nhìn thoáng qua Cố An An, lạnh lùng cong khóe môi mà không nói gì, chuyện này không cần cô ta nói, bà ta cũng sẽ làm.
Lý Nghệ Na cũng không có biện pháp vượt qua bà ta, chỉ là một con nhóc mới ra đời, cũng muốn cùng bà ta tranh danh lợi, quả thực là tự tìm đường chết.
Trong số 10 nhà thiết kế thời trang hàng đầu trong nước, bà ta xếp thứ năm, Lý Nghệ Na thứ sáu, máy năm nay vẫn chưa vượt qua được bà ta.
” An An, nửa năm này cô cố gắng một chút, cuộc thi nhà thiết kế lần này cô phải tham gia, cô nghe rõ đây, nhất định phải nhận được giải nhà thiết kế mới, giải thưởng đó mỗi năm bình chọn một lần, chúng ta không thể để Lam Hân giành được, nếu không chúng ta không thể có chỗ đứng trong ngành này nữa .”
Bùi Dao Tỉnh nghiêm túc thừa nhận, trước đó vẫn cho rằng Lam Hân cùng lắm chỉ là một con rối nhảy nhót, chỉ là do gặp đúng thời cơ cùng may mắn mà thôi, nhưng hiện tại xem ra không phải như thế, bộ sưu tập trong tuần lễ thời trang của Lam Hân đã tạo nên sự cộng hưởng rất lớn.
Bà ta không thể không tin một câu: “Là sao thì nhất định sẽ tỏa sáng .”
“Vâng! Thưa cô, em nhất định sẽ cố gắng , sẽ không khiến cô thất vọng .”
Cố. An An hạ quyết tâm, lúc này có Bùi Dao Tinh trợ giúp, cô ta nhất định sẽ thành công .
“Được! Từ hôm nay trở đi nên chăm chỉ theo ta học.”
Ánh mắt Bùi Dao Tinh nhìn Cố. An An thật sâu ” An An, ta hy vọng cô cũng là một viên ngọc từ biển cả, trong giới thiết kế tương lại, cô cũng có thể tạo ra vùng trời riêng của mình.”
Cố. An An cười nói: “Có cô giáo chỉ dạy, nhất định sẽ có .
Trong khoảng thời gian này em nhất định cố gắng hết sức , sẽ không khiến cô giáo thất vọng.”
Cô ta cũng tin tưởng mình là ngọc dưới đáy biển, trước đó do không gặp được người có năng lực để dẫn dắt, hiện tại gặp được cô giáo, cô ta nhất định có thể vượt qua Lam Hân.
Dù sao, cô giáo cũng là nhà thiết kế nổi tiếng, Lam Hân tính là cái gì vậy?
Cô ta cho rằng bản thân có tài nhưng không gặp thời, bản thân có thiên phú thiết kế nên mới theo học ngành này .
Tập đoàn Lục Trăn.
Lương Vĩ kích động xông vào văn phòng Lục Dật Kha .
Mà Lục Dật Kha, tối hôm qua một đêm không ngủ, chỉ chờ tin tức này.
“Thư ký Lương, thế nào ?”Còn không chờ Lương Vĩ mở miệng, ông ta đã kích động hỏi.
Lương Vĩ: “Chủ tịch, đã xác nhận , ba đứa nhỏ của Lam Hân chính là con của giám đốc Lục .
Hơn nữa, bên phía phu nhân đã xác nhận được, hiện tại phải làm sao bây giờ?
Phu nhân hình như rất tức giận.”
“Hừ! Tức giận?”
Lục Dật Kha lạnh lùng cười, ông ta kích động ngồi trở lại bàn làm việc, nắm chặt hai tay, thật tốt quá, ông ta cũng có cháu , mong muốn nhiều năm như vậy , cuối cùng cũng có cháu nội .
“Lương Vĩ, phái người giám sát mọi hành động của phu nhân, mặc kệ bà ta làm sao cũng phải nói cho tôi biết, còn phải theo sát bên tài vụ, kiểm tra nguồn tiền của công ty những năm qua đã đi đâu.”
Lục Dật Kha nghe được Tần Ninh Trăn nói đã chuyển một trăm vạn cho Tần Hoài, bảo Tần Hoài dồn tiền vào một thẻ, xem ra đây không phải là lần đầu tiên Tần Ninh Trăn làm chuyện như vậy.
Hy vọng sư khôn khéo và năng lực của bà ta không sử dụng cho lòng tham không đáy.
“Vâng, chủ tịch.”
Lương Vĩ hơi có chút kích động, chủ tịch, cuối cùng đã hiểu rõ bộ mặt ả đàn bà kia rồi sao?
Thật tốt quá, phu nhân năm đó bị bao nhiêu oan ức rồi.
“Chuẩn bị xe, đến tập đoàn Lục Thị, tôi muốn đi gặp Hạo Thành.”
Lục Dật Kha nói, dáng vẻ giận dữ, thằng nhóc thối Lục Hạo Thành, chuyện lớn như vậy cũng không nói với ông ta.
“Vâng, chủ tịch!”