Cố Ức Sầm cười lạnh nhìn Vương Ngọc, “Cô có cầu xin em gái tôi cũng vô dụng, em gái tôi bị người bắt nạt thành như vậy, còn muốn nhà chúng tôi tiếp tục hợp tác ư, quả thực là chuyện không tưởng.”
Lời nói của Cố Ức Sầm khiến Vương Ngọc mặt xám như tro tàn.
Nhưng mà, Cố Ức Sầm còn chưa nói xong, “Tôi đã điều tra tên tuổi của năm người các người, có bốn người thuộc gia đình có hợp tác với qua lại nhà họ Cố chúng tôi, còn có một người là có hợp tác cùng tập đoàn Lục Thị.”
Năm cô nàng chảnh chọe vừa nghe thấy vậy, cả đám đều tái nhợt ngồi xụp xuống nền nhà.
Lam Hân thấy vậy, đáy lòng cảm thấy khó chịu, cô cùng mấy người này tốt nghiệp đã nhiều năm như vậy , từ lúc ở trường cho đến bây giờ, quan hệ chưa bao giờ tốt đẹp.Khi gặp lại, thái độ của họ vẫn như cũ không hề thay đổi.
Thời điểm đó, cô rất ít khi có mặt trong trường học, bởi vì cô cần làm công bên ngoài để kiếm tiền sinh hoạt phí, nhưng chỉ cần chạm mặt họ, lập tức sẽ bị giễu cợt và bắt nạt.
Những người này dám làm như vậy, đều là bởi vì có Khương Tịnh Hàm.
Lục Hạo Thành nhìn Cố Ức Sầm, “Là nhà nào cùng tập đoàn Lục Thị có hợp tác vậy?”
Cố Ức Sầm: “Họ Tôn .”Anh và mẹ thấy em gái mình bị 5 người này ức hiếp nên đã chia nhau đi tìm hiểu gia cảnh của cả 5 người.
Kinh doanh trong xã hội hiện nay đặc biệt khó khăn, muốn tìm được một đối tác ăn ý không phải là điều dễ dàng chút nào.
Nhà họ Cố quả thực rất giữ chữ tín, làm ăn đàng hoàng, ngoại trừ lần quay vòng vốn lần trước, thì nhà họ luôn thanh toán tiền hàng đúng hạn cho phía nhà cung cấp .
Quy luật của thời đại này là không có sự cạnh tranh công bằng tuyệt đối, có người chỉ biết quay đầu khi đã quá muộn.
Tôn Tịnh Nhã vừa nghe lời này, toàn thân lập tức run rẫy.
“Không không không, giám đốc Lục, chúng tôi không phải cố ý, chúng tôi cũng chỉ bị người ta sai khiến mà thôi.”
Tôn Tịnh Nhã lúc này sợ hãi run rẫy như con thỏ nhỏ, không còn dáng vẻ vênh váo tự đắc mới vừa rồi nữa.
Lục Hạo Thành cũng không thèm liếc mắt nhìn cô ta, chỉ nhìn vào Lam Hân ở bên cạnh, “Lam Lam, em cùng Nhạc tiểu thư đi thay quần áo đi.Nơi này cứ để anh xử lý.”
Giọng điệu anh dịu dàng, mang ý dỗ dành.
Lam Hân gật gật đầu.
Lâm Mộng Nghỉ nhìn con gái mỉm cười: “Lam Lam, con đi trước đi, lát mẹ tới tìm con, còn có, những chuyện hôm nay, con không cần phải cảm thấy gánh nặng.”
Lam Hân nhìn thoáng qua đám người Tôn Tịnh Nhã, cô sẽ không cảm thấy gánh nặng , những người này chưa bao giờ để cô vào mắt, cô cần gì phải dùng sự lương thiện của mình đi dành cho mấy con sói kia chứ?
Nhạc Cẩn Nghiên cắt lời: “Lam Lam, chúng ta đi đi, cứ để như vậy sẽ đổ bệnh mát .Đi thay quần áo trước đã.”
Vẻ mặt Nhạc Cẩn Nghiên lo lắng, cô vừa rồi nên đi cùng Lam Hân mới phải, nhưng nơi vắng vẻ như vậy rất dễ có người hùa nhau bắt nạt Lam Lam.
Quả thực rất đáng giận , tên khốn kiếp nào rảnh rỗi đến vậy, luôn gây sự với Lam Lam nhà mình.
Cô đi qua giúp đỡ Lam Hân, nhìn thoáng qua đám phụ nữ đang ngồi bệt dưới đất, kết cục cáu kết với nhau làm việc xấu chính là táng gia bại sản .
Ha ha! Cô lạnh lùng cười thầm trong lòng, mang theo Lam Hân rời đi.
Lục Hạo Thành thấy các cô rời đi rồi, mới nói với bảo vệ: “Tìm cho tôi một căn phòng trống, dẫn đám người này qua đó.”
“Vâng, giám đốc Lục, giám đốc Lục mời đi bên này!”
Một gã đàn ông mập tiến lên nói.
Lục Hạo Thành nhìn Có Ức Sầm, “Ức Sầm, anh ở lại cùng với bác gái Cố, chuyện còn lại tôi sẽ xử lý.”
“Được!”Cố Ức Sầm nói.
Hy vọng Lục Hạo Thành sẽ không khiến Tiểu Ức phải thất vọng.
Mà vài tên phóng viên nhìn thấy Lục Hạo Thành rời đi cùng với đám người gây rối, chỉ có thể mang vẻ mặt mắt mát rời đi, tin tức tốt như vậy lại không thể đưa tin, không có chuyện gì buồn bực hơn nữa ..
Trong căn phòng rộng lớn, đám phụ nữ vừa gây rối phát run, đứng chung một chỗ, ánh mắt hoảng sợ nhìn Lục Hạo Thành, tựa như chờ Lục Hạo Thành tuyên án tử hình vậy.