Tô Cảnh Minh giận dữ : “Ai dám để tôi đội nón xanh (cắm sừng!).”
Mộc Tử Hoành: “Ai biết được, cậu mở mồm ra đã dễ đắc tội với người khác….”
Hai người một đường nhao nhao ồn ào trở về.
Nhạc Cẩn Nghiên cùng Lục Tư Tư ở đường Kim Phổ chạm mặt, hai người cùng qua quán của Trầm Giai Kỳ.
Vốn định cho Trầm Giai Kỳ một bắt ngờ, lại bị cảnh trước mắt dọa sợ.
Chỉ thấy năm sáu tên côn đồ mặc quần áo quê mùa, trong tay cầm gậy gộc, Trầm Giai Kỳ đang mang thai đứng ở cửa, nổi giận đùng đùng nhìn họ.
Chung quanh vây đầy người, mỗi người đều kiểu xem kịch vui, cũng không tiến lên hỗ trợ.
Nhạc Cẩn Nghiên vừa thấy giận dữ “Máy tên khốn này, ngay cả phụ nữ có thai cũng bắn nạt.”
Lục Tư Tư vừa thấy, vội lấy điện thoại báo cảnh sát và Cố Ức Lâm.
” Nghiên Nghiên, làm sao bây giờ?
Chỉ bằng hai chúng ta, đánh không lại đám kia.”
Nhạc Cẩn Nghiên nheo mắt, toàn thân tản ra hơi thở nguy hiểm : “Trước đến xem đối phương nói như thế nào?”
Một trong những người đàn ông mặc bộ đồ màu đen in hình đầu lâu với vẻ mặt hung ác, cười lạnh nhìn Trầm Giai Kỳ, “Chúng tôi chỉ muốn giáo huấn côi một chút, hơn nữa cảnh cáo cô, ít lui tới với cậu hai nhà họ Cố đi, cô cùng đứa nhỏ đừng mong an toàn tồn tại trên thế giới này.”
Trầm Giai Kỳ vừa nghe vậy thì sững sờ tại chỗ, quan hệ giữa cô và Ức Lâm đã dịu đi rất nhiều, những người này vì cái gì… 2 “Ha… Ban ngày ban mặt, trong mắt không có pháp luật sao?
Mấy tên khốn như các người cũng dám uy hiếp người khác?”
Lục Tư Tư đi đến trước mặt Trầm Giai Kỳ, nhìn đám người lêu lổng du côn trước mặt.
“Chị hai, chị là ai vậy?Chưa đánh răng thì đừng nói chuyện, nếu không, lúc đến thì đi thẳng, lúc về lại nằm bò đây.
Tên đàn ông đứng trước tà ác nhìn Lục Tư Tư, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô mà lóe lên tia tà ác “Chị Tư Tư, sao chị lại tới đây, chị đi mau, bọn họ không dám làm gì em đâu.”
Trầm Giai Kỳ lo lắng nhìn Lục Tư Tư.
Lục Tư Tư nhìn cô cười nói: “Giai Kỳ, em không cần lo lắng, ở thành phó Giang, ai dám động đến nhà họ Lục chị sẽ để người đó ngồi tù mọt gông.”
Đối phương nghe được thì khinh thường cười lạnh: “Con đàn bà, đừng nghĩ đùa giỡn được, tốt nhất nhớ kỹ lời tôi nói, đừng dây dưa với cậu hai nhà họ Cố, néu không cô nhất định phải chết.”
“Ai phái anh tới?”
Nhạc Cần Nghiên thủ thế, dáng vẻ quyến rũ xinh đẹp, thoải mái đứng bên cạnh người kia, dáng vẻ như sắp đánh nhau.
Đối phương châm chọc hỏi lại: “Nếu là cô, cô có nói ra người đã phái mình tới không?
Tôi cũng không ngu, dựa vào cái gì nói cho cô biết! Bát Nhưng cô cũng rất xinh đẹp, muốn đi theo anh trai không, anh đây sẽ thật yêu thương cô.”
“Ôi trời, chó ở đâu ra vậy, cũng thật ghê tởm.”Lục Tư Tư khinh thường.
Trầm Giai Kỳ nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên cũng đứng lên, vẻ mặt cảm kích nhìn hai người Trước đó cô chỉ có một mình, thật sự cảm giác rất sợ hãi.
“Cô nói ai là chó .”Tên kia căm tức Lục Tư Tư.
“Ôi, không phải đã nói rõ rồi sao?”
CŨ Nhạc Cẩn Nghiên lại nở nụ cười, “Người nhà họ Cố đã đồng ý với Giai Kỳ cùng Ức Lâm cùng một chỗ, các người hô hoán như vậy, đối phó với con dâu nhà họ cố, nhìn, không muốn lăn lộn ở thành phố Giang nữa sao?”
“Không có khả năng, nhà họ Cố không đồng ý.”Tuy rằng nói như vậy, nhưng giọng đối phương vẫn thiếu tự tin.