Tống Vinh Quang không khỏi giật mình, liền vội vã hỏi tới cùng: “Em và gã có quan hệ gì?”
Lý Ngọc thở dài một tiếng, chua sót cười: “Bọn em chỉ là bạn thời đại học.”
Tống Vinh Quang không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt tỏ rõ vẻ hoài nghi. Lý Ngọc ngập ngừng một lát, rồi nói tiếp: “Ngoài là bạn đại học ra, cũng coi như là kẻ thù vậy.”
Rồi Lý Ngọc rầu rĩ nhìn vầng trăng lưỡi liềm đang nhô lên phía ngoài khung cửa sổ, cô kể với Tống Vinh Quang những chuyện đã xảy ra từ hồi còn học đại học.
Hồi năm hai, Lý Ngọc giúp đỡ bạn cùng phòng là Tào Văn Tinh nhiều lần nên hai người càng ngày càng thân thiết với nhau. Lý Ngọc quen Vương Khải qua Tào Văn Tinh, lúc bấy giờ, gã với Tào Văn Tinh là người yêu.Vương Khải là người đam mê chụp ảnh. Một lần, gã mời Lý Ngọc làm người mẫu ảnh cho mình, Lý Ngọc hỏi đi hỏi lại, xác nhận chỉ là chụp ảnh bình thường, tuyệt đối không khỏa thân, nên mới đồng ý. Có điều cô lo Tào Văn Tinh hiểu nhầm, nên không hề nói cho cô ấy biết.
Quá trình chụp ảnh rất suôn sẻ, thái độ của Vương Khải khá lịch sự và tử tếi, nhưng sau khi chụp xong, gã lại mở phim đồi trụy cho cô xem, còn động tay động chân với cô nữa.
“Sau đó thì sao?” Tống Vinh Quang bẻ các đốt ngón tay kêu răng rắc, hắn căng thẳng hỏi.
“Em từ chối gã rất quyết liệt , nhưng đúng lúc đấy, Tào Văn Tinh chạy tới.” Lý Ngọc vuốt nhẹ mái tóc dài của mình, cô rầu rĩ. “Tiếng cô ấy nghe thấy là tiếng phát ra trong phim đồi trụy, nhưng lại tưởng tiếng đó là tiếng của em, em đúng lúc có nhảy xuống sống Hoàng Hà cũng không rửa hết tội. Vì chuyện này mà em và cô ấy cãi nhau ầm ĩ, sau đó còn thường xuyên nói xấu em với các bạn khác. Vì thế mà về sau em rất ít qua lại với các bạn.”
Ý chí Tống Vinh Quang chùn xuống, suy nghĩ về những lời Lý Ngọc nói xem có bao nhiêu phần thật bao nhiêu phần giả, nhưng hắn đoán không ra. Nói vậy, chỉ có thể đi hỏi thẳng cô gái tên Tào Văn Tinh kia thôi. Hắn nhớ, hôm nay gửi lời mời kết bạn với cô kia, phần giới thiệu cá nhân đúng là có ghi họ tên là Tào Văn Tinh.
“Ngoài chuyện đó ra, em còn chuyện gì muốn nói với anh nữa không?” Tống Vinh Quang tiếp tục hỏi.
“Có chứ.” Lý Ngọc gật đầu. “Thực ra hôm đi thẩm mỹ viện Lan Tâm không chỉ có mình em, còn có cả Vương Khải.”
“Gã đưa em đi xăm mình?” Tống Vinh Quang nghiến răng hỏi, ánh mắt hắn hung bạo khiến Lý Ngọc rụt cả người lại.
“Ông xã đừng giận, nghe em giải thích đã.”
Ba tháng trước, Vương Khải dùng tài khoản mới đăng kí kết bạn với Lý Ngọc, sau đó liên tục gửi các tin nhắn tán tỉnh Lý Ngọc. Lúc đầu Lý Ngọc không hề có phản ứng gì, nhưng mấy ngày trước, Vương Khải lại lùng ra số điện thoại của Lý Ngọc, rồi gọi điện cho cô.
Trong cuộc nói chuyện điện thoại, Vương Khải lợi dụng điểm yếu của cô, ép cô phải ra gặp gã, bằng không thì gã sẽ tìm đến Tống Vinh Quang, nói với hắn rằng năm đó cô đã quyến rũ gã. Lý Ngọc không biết làm thế nào, đành đồng ý với gã. Vừa hay khi ấy Lý Ngọc muốn tới thẩm mỹ viện Lan Tâm, nên Vương Khải tiện đưa cô tới đó.
“Chồng à, lúc ấy em nghĩ có chị Mai ở đó, hơn nữa lại là nơi công cộng, gã cũng không dám to gan mà đụng tay đụng chân với em.”
“Cho nên em để cho gã nhìn em xăm hình lên mông?” Tống Vinh Quang nổi giận đùng đùng nói.
“Sao có thể chứ?” Lý Ngọc cười khì khì. “Em và gã ngồi ở phòng khách nói chuyện, còn không cả đóng cửa phòng . Nói chuyện xong, một mình em đi xăm , gã mặt dày không chịu đi, nên ngồi đợi bên ngoài, em muốn đuổi cũng chẳng đuổi được!”
“Bọn em nói những gì?”
“Gã nói muốn ngủ với em, nhưng em thà để gã ăn nói bậy bạ trước mặt anh , chứ nhất quyết không đồng ý yêu cầu đó. Thấy em kiên quyết quá, nên gã đành thôi. Thành thật mà nói, mấy ngày nay em luôn lo lắng, chỉ sợ gã tìm anh rồi bịa chuyện vu khống em.”
“Gã không tìm anh.”
Lý Ngọc liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó, Tống Vinh Quang lại nói: “Nhưng tại sao em lại cho phép gã sờ mặt em?”
Lý Ngọc trợn to mắt, không thể tin vào mắt mình. Một hồi sau, Lý Ngọc mới cười khổ nói: “Ông xã, em không biết là tại sao anh lại biết được chuyện đó, nhưng anh nhất định phải tin em. Hôm đó, sau khi ra khỏi thẩm mỹ viện, em định về một mình, nhưng gã cứ khăng khăng đòi tiễn em. Còn nói nếu yêu cầu nhỏ này mà em cũng không đồng ý thì gã sẽ đổi ý và đến tìm anh. Em đành đồng ý, nhưng tâm trạng em lúc đó loạn quá, nên lúc gã động tay động chân, em cũng không kịp phản ứng lại. Nhưng sau đấy, em đã mắng gã trên Zalo rồi.”
“Thế bây giờ bọn em còn liên lạc với nhau không?”
“Không, em thề.”
“Em có gì chứng minh không?”
“Ông xã, em cũng không biết làm thế nào thì anh mới tin em, em hối hận lắm rồi, sớm biết như vậy thì lúc đầu em đã không nên nói dối anh. Để bây giờ em nói thật anh cũng không tin em.” Lý Ngọc trông có vẻ rất đáng thương, trông cô như con mèo con đáng yêu bị bỏ rơi vậy.
Tống Vinh Quang hoang mang, chẳng lẽ những nghi ngờ trước đây của hắn đều là vô lý?
Hai ngày sau, Tống Vinh Quang luôn phân vân, hắn có nên tiếp tục truy xét nữa hay không? Ít nhất cho đến hiện tại, hắn không có chứng cứ trực tiếp chứng minh vợ hắn ngoại tình, tất cả chỉ là suy đoán từ những chứng cứ gián tiếp.
Thời gian trôi nhanh, mới đây mà đã đến ngày Lý Ngọc đi công tác. Cuối cùng thì Tống Vinh Quang cũng không kiềm nén nổi khao khát tìm ra chân tướng, hắn lên kế hoạch theo dõi Lý Ngọc.
Tống Vinh Quang xin nghỉ phép một tuần, điều này làm sếp của hắn rất không hài lòng, nhưng hắn không quan tâm. Ngoài ra, hắn còn thuê một chiếc xe Toyota Carmy màu đen để theo dõi.
Sáng sớm hôm đó, hắn rời khỏi nhà trước, đến bãi đậu xe cách hai con đường để lấy xe, rồi cho xe chạy đến gần đài truyền hình mà Lý Ngọc làm việc, lặng lẽ núp ở đó.
Theo như lời Lý Nhiệm nói, cô phải đến đài truyền hình để giao ban trước, sau đó sẽ cùng Mỹ Huệ đến thành phố H.
Mặt trời tháng tám như chảo dầu sôi, ngang tàng rưới lên xe, khiến chiếc xe như bị đặt trong bếp lửa. Mặc dù Tống Vinh Quang đã để điều hòa ở mức thấp nhất, cũng khó có thể chống lại được sức nóng trong xe. Mồ hôi chảy ròng ròng trên khuôn mặt và cơ thể hắn.
Hắn rất muốn ra khỏi xe rồi đến một bóng cây nào đó để tránh nóng, nhưng lại sợ Lý Ngọc đi nhanh quá, hắn không đuổi kịp nên đành cố thủ ngồi ở vị trí ghế lái.
Sau hai tiếng chịu đựng cơn nóng, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy Lý Ngọc đi ra từ đài truyền hình.