Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Dật ngây người ra, cảm giác thân người Trần Ngữ Yên đang trượt dần xuống dưới, cậu vội giơ tay đỡ lấy eo của cô rồi nói: “Thế này đi, cô gọi điện cho người nhà đi hoặc là giờ tôi sẽ đưa cô về nhà…”
“Tôi không muốn về”. Trần Ngữ Yên hai tay ôm chặt lấy cổ Lâm Dật, cô nhắm chặt mắt rồi nói với giọng không rõ: “Tôi không muốn về, nhà tôi ở đây, sao lại bắt tôi về nhà nữa…”
Hai tay cảm nhận được độ nóng của bộ ngực Trần Ngữ Yên nhấp nhô, Lâm Dật nhất thời thấy cổ họng nón ran, trực tiếp khom người xuống rồi nhấc đôi chân dài với tất da chân hút hồn của Trần Ngữ Yên rồi tháo giày cao gót cho cô.
“Nhà cô ở biệt thự số 3 mà, giờ tôi sẽ đưa cô về”. Nói xong, Lâm Dật giơ tay ra rồi ghé người cô ấy vào ngực mình, một tay ôm chặt lấy chân dài của cô rồi lớn bước đi về phía dưới núi.
“Muốn đến nhà tôi sao, nhưng hôm nay chị gái tôi ở nhà. Đứng trước mặt chị ấy như này thì không tốt lắm…” Trần Ngữ Yên đỏ ửng mặt rồi vẫn ôm lấy cổ của Lâm Dật, đôi mắt đẹp long lanh, nói.
Lâm Dật không muốn đáp lại lời cô, cũng không biết cô ta uống bao nhiêu rượu mà lại say thành bộ dạng như này. Hơn nữa, Trần gia có tiền như vậy, để xem mỗi một buổi hòa nhạc mà còn huy động cả máy bay riêng đến đón hai công chúa. Nhưng sao những lúc như này thì không có ai đến đón cô.
Trong màn đêm tĩnh mịch, xung quanh toàn là tiếng kêu của côn trùng, trong thung lũng Phỉ Thúy đều là cỏ cây hoa lá. Ngoài tiếng thở hổn hển mệt nhoài của Lâm Dật thì chỉ có tiếng rên say rượu của người đẹp đang vùi trong lòng Lâm Dật khiến người ta có cảm giác lâng lâng.
Đứng trước biệt thự số 3, Lâm Dật nhìn biệt thự một màu đen ngòm mà nhau mày càng chặt hơn. Mới 10h mà sao đã ngủ hết rồi? Lâm Dật ôm chặt phần cánh tay mình hơn để Trần Ngữ Yên không bị ngã xuống.
“Anh làm đau tôi rồi…” Trong lúc nhất thời, Trần Ngữ Yên nhau mày rên rỉ.
Lâm Dật cúi đầu xuống nhìn bàn tay mình đang ôm Trần Ngữ Yên. Bởi vì dùng lực nên bàn tay đó đang nắm chặt cúc áo trước ngực cô. Áo sơ mi trắng bó chật thân người Trần Ngữ Yên lúc này không bị gò bó nữa nên bục ra…
Trần Ngữ Yên nhau mày nhưng cũng dần thấy người nhẹ nhõm hơn.
“Haiz, chắc là áo chật quá đấy”. Lâm Dật cúi đầu nhìn xuống phần áo bị bục ra đó, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng mê người…Cơ thể này có thể so với Tưởng Dao được rồi.
“Khốn khiếp, lúc này không nên nhìn những cái này”. Lâm Dật hít một hơi rồi dời ánh nhìn, dùng bả vai chạm vào chuông cửa.
“Không có người sao?” Sau khi ấn mấy lần chuông mà không có ai thì Lâm Dật nhìn Trần Ngữ Yên đang ngủ say, cậu thở dài một cái rồi xoay người quay về biệt thự của mình.
Rất nhanh, Cố Phiến Phiến nghe thấy tiếng chuông cổng nên vội chạy ra.
“Thiếu gia…Đây là…?” Cố Phiến Phiến với ánh mắt kinh ngạc và hiếu kỳ nhìn người đẹp cực phẩm mà Lâm Dật đang ôm trong lòng.
“Bạn bè bình thường thôi, cô ấy uống say không có nơi ở nên cô giúp cô ấy lau người đi. Tôi lên tầng ngủ”. Lâm Dật để Trần Ngữ Yên ở ghế sofa rồi thở một hơi thật sâu. Bởi từ sau khi lên đại học thì cậu rất ít khi làm việc nông, nếu như không rèn luyện thì cậu cảm thấy cơ thể này của mình sắp bỏ đi đến nơi rồi.
“Vậy thì tôi giúp thiếu gia tắm rửa trước nha”. Cố Phiến Phiến nhìn Trần Ngữ Yên đang quần áo xộc xệch, trong ánh mắt lóe lên vẻ đố kỵ.
Đúng là khi so sánh thì lại càng tức giận, Cố Phiến Phiến tự thấy mình đã có body hoàn hảo lắm rồi, vậy mà cô gái này còn hơn cả mình nữa.
“Không cần đâu! Cô cứ chăm sóc cho cô gái này là được. Làm xong thì cô cũng ngủ sớm đi, không cần để ý đến tôi đâu”. Lâm Dật quay về phòng mình, cậu nằm trên giường rồi mở điện thoại ra.
Cậu tùy ý mở nhóm bạn bè ra thì nhìn thấy một dòng trạng thái mới được cập nhật.
“Phụ nữ chỉ cần quan tâm đến xinh đẹp thôi, chứ hiền lành ngoan ngoãn làm quái gì. Số tiền bạn tiết kiệm không giúp bạn giàu lên mà chỉ khiến bạn xấu đi thôi”. Đây là trạng thái của An Hinh. Bên dưới dòng trạng thái còn kèm bức ảnh, nhìn môi trường xung quanh thì chắc ở cửa hàng ăn đồ Tây cao cấp, trên bàn toàn là rượu vang và bít tết, còn có bó hoa hồng to đùng.
Dòng trạng thái này được cập nhật nửa tiếng trước. Chắc là ăn xong cơm cô ta chụp rồi đăng lên mạng. Tiếp đó, trong nhóm bạn bè lại có cập nhật mới, trong đó có An Hinh thay đổi ảnh đại diện.
Lâm Dật dùng ngón tay vuốt màn hình thì nhìn thấy một phút trước, An Hinh lại đăng một trạng thái mới: “Phụ nữ ấy mà, có tiết kiệm thế nào thì cũng không làm ai cảm động mà chỉ làm khổ mình. Vì thế nên đối tốt với mình chút, hiểu rồi thì hãy đối tốt với mình nhé”. Tiếp đó là icon đắc ý và kèm một bức ảnh được chụp trước gương trong phòng tắm của khách sạn.
Váy ngắn màu đen, tóc dài xõa vai, cô ta còn cố ý đặt túi LV trên bàn ở nhà tắm, thoạt nhìn thì đúng với dáng vẻ của mỹ nhân lắm tiền.
Nhìn thấy thế, Lâm Dật không khỏi lắc đầu. Hiện giờ trên mạng có rất nhiều người muốn tiếp thị, vì muốn làm thỏa mãn tâm lý của phụ nữ mà họ tìm đủ mọi cách để có được sự theo dõi và lượt xem, rồi còn cố ý viết ra những câu thoạt nghe rất có đạo lý nhưng thực chất là cổ vũ phụ nữ không ngừng mua sắm.
Điều này cũng dẫn đến tình trạng, rất nhiều nữ sinh càng ham tiền, lương được hai nghìn tệ thì chuyển vào thẻ tín dụng một ít rồi tự coi như mình độc lập kinh tế. Họ còn tự cho rằng mình là những nhân viên cấp cao. Đặc biệt còn có những nữ sinh lương được ba nghìn tệ thì coi thường những người con trai lương tháng ba vạn tệ.
An Hinh chính là một ví dụ điển hình trong đó. Nhìn trong nhóm bạn bè của cô ta, những người không biết khéo còn tưởng rằng nhà cô có điều kiện lắm, đúng với mẫu người lý tưởng ‘đẹp, giàu, cao, trắng’, nhiều người còn sợ cao quá không dám với tới.
Nhưng trong lòng Lâm Dật hiểu rất rõ, phía sau bức ảnh An Hinh chụp thì anh Diêm Thế Tường của cô ta đã nằm sẵn trên giường và đang chọn ‘biện pháp an toàn’ để lát lâm trận rồi.
Cậu đang nghĩ thì thấy bên dưới dòng trạng thái xuất hiện một lời bình luận từ người bạn chung với cậu.
“Đúng vậy! Đàn ông kiếm tiền thì cứ tiêu hết mình, tiết kiệm làm gì, cũng chẳng làm ai cảm động, nhất định phải tìm được cô gái tốt môn đăng hộ đối với mình. Dựa vào cái gì mà thành quả của mình lại phải đi chia sẻ cho người vớ vẩn”.
Lý Hạo? Nhìn thấy cái tên này mà Lâm Dật bật cười.
Ngay lập tức, An Hinh rất nhanh đã trả lời lại bình luận của Lý Hạo: “Nghèo thì vẫn hoàn nghèo mà thôi. Một người con trai yêu người con gái của mình đến đâu thì chỉ cần nhìn vào anh ta tiêu bao nhiêu tiền cho cô gái đó. Chứ người nào mà giống cậu thì ế cả đời thôi”. Rất nhanh, hai người như mắng chửi nhau dưới phần bình luận.
Lâm Dật vốn định khuyên hai câu, chủ yếu là cậu muốn khuyên Lý Hạo là ‘cậu không nói lại được An Hinh đâu’ nhưng lúc này, trong nhóm bạn bè lại có thông báo có bạn cập nhật trạng thái mới. Lâm Dật thấy tò mò rồi lập tức vào xem.
Đó là của Tưởng Dao. Bức ảnh với bộ âu phục màu đen lộ ra áo sơ mi trắng bên trong, khuôn mặt đẹp hoàn hảo, cô chỉ cười nhẹ một cái mà làm rung động lòng người. Ba mươi giây trước cô cũng cập nhật một trạng thái mới, không có chữ mà chỉ có một bức ảnh.
Trong bức ảnh là cảnh đêm ở thung lũng Phỉ Thúy, nhìn góc độ và vườn hoa thì đây là cô chụp từ phòng ngủ. Lâm Dật nhìn bức ảnh này mà do dự một chút nhưng vẫn không gọi điện cho Tưởng Dao. Nếu cô ấy đã chọn cách không liên hệ với bên ngoài thì chắc chắn có lý do của mình nên bản thân cậu cũng không tiện suy đoán. Nhưng lúc Lâm Dật định trượt màn hình để xem màn đấu khẩu giữa Lý Hạo và An Hinh thì một tin nhắn xuất hiện ở bên trên màn hình.
“Tiểu Mai mời bạn vào phòng live, bạn có đồng ý không?”
Tiểu Mai? Lâm Mai Mai ư? Từ khi Tưởng Dao giúp cậu phân tích thị trường livestream hiện giờ thì Lâm Dật cũng không còn hứng thú với việc này nữa. Cậu lướt qua lời mời này rồi đến xem màn đấu khẩu kia, sau đó thì tắt điện thoại đi ngủ.
Lúc này, trong tòa nhà chung cư cao cấp ở Nam Đô, Lâm Mai Mai ngồi trước ống kính phòng livestream đợi hồi đáp của người có nickname ‘Con kiến nhỏ’. Từ sau buổi PK hôm trước kết thúc, vì nickname ‘Con kiến nhỏ’ huy động tặng hai mươi vạn, tặng 40 bản đồ kho báu, cô ta vốn chỉ là thấy tẻ nhạt nên chơi cái này, ai ngờ lại trở thành chủ đề hót trong cộng đồng mạng.
Chỉ trong thời gian một ngày ngắn ngủi mà trên bảng vip đã có 100 bảo vệ và bá tước, thu nhập cũng lên đến hai mươi vạn. Cũng nhờ bản đồ kho báu mà nickname kia tặng nên chưa đến hai ngày mà Lâm Mai Mai đã kiếm được ba mươi vạn. Đây là điều mà trước đây cô có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.
Hơn nữa, Lâm Mai Mai vốn đã rất xinh đẹp, khuôn mặt thanh tú, tóc để mái bằng, mặc váy ngắn màu đen với khí chất lạnh lùng, trên cổ đeo vòng màu đen cùng với lối trang điểm long lanh. Kể cả cô không cần mở miệng thì cũng thu hút các fan đến kênh của mình nên khiến thu nhập của cô tăng gấp đôi.
Lúc này, khi đứng trước nhiều fan đang hò hét như điên trong phòng live mà thần sắc Lâm Mai Mai lạnh lùng ngồi trên ghế rồi lại lần nữa gửi lần mời đến ID ‘Con kiến nhỏ’.
“Anh Mã Nghị, anh chắc chắn sẽ quay lại đây, đúng không?”

———————–

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK