“Bái kiến đại nhân!” Mọi người nhao nhao hành lễ, chỉ có tăng nhân kia đứng ở trong vòng sáng, nhanh chóng biến đổi một thân hình tượng cao tăng.
Thái Đồng Trần nhìn về phía Trần Lạc: “Hiền chất, đã xảy ra chuyện gì?”
Trần Lạc vội vàng tiến lên dùng mấy câu nói rõ ràng toàn bộ sự việc, lúc này Thái Đồng Trần mới quay đầu nhìn về phía tăng nhân, ngón tay móc một cái, tờ giấy đánh cược kia từ trong ngực tăng nhân bay vào trong tay Thái Đồng Trần.
Thái Đồng Trần nhìn kỹ một lần, cười lạnh một tiếng, trên tay ánh sáng xanh lóe sáng lóe lên, cái tờ giấy đánh cược lập tức hóa thành trăm nghìn mẩu giấy vụn.
Tăng nhân liền nhíu mày: "Huyện lệnh đại nhân, ngài là có ý gì? Đại Huyền triều đối đãi với khế ước tín nghĩa như thế sao?”
Thái Đồng Trần lấy tay ôm quyền để ở sau lưng, đi tới trước mặt tăng nhân: "Khế ước tín nghĩa đương nhiên được luật pháp Đại Huyền triều chúng ta bảo hộ, bất quá trong luật Đại Huyền triều quy định rõ ràng, phàm là khế ước tín nghĩa, phải có quan phủ làm chứng và đóng dấu mới có thể có hiệu lực. Cái khế ước đánh cược kia của ngươi, do vị quan lại đồng nghiệp nào của ta chứng cho ngươi, nha môn nào đóng dấu cho ngươi, mau trả lời ta xem?”
"Nếu như không có, ngươi hạ chú thi pháp đối với con dân của Đại Huyền triều ta, đó chính là tội chết!"
Tăng nhân nghe vậy, hắn chắp hai tay, hành lễ: "Tất cả là do bần tăng đối với luật Đại Huyền triều nghiên cứu không sâu, suýt nữa đã tạo thành sai lầm lớn. Bần tăng sẽ trở về Phật quốc tại Tây Vực, kính xin đại nhân có thể an bài cho.”
Thái Đồng Trần còn muốn nói gì nữa, đột nhiên nhìn thấy trên mu bàn tay tăng nhân có một ký hiệu đóa hoa sen màu đen (hắc liên ấn ký), sắc mặt Thái Đồng Trần khẽ biến động, dừng lại một lát, lúc này mới vung ống tay áo lên, giải trừ "Hỏa Địa Vi Lao", nói: "Đã hóa giải pháp thuật, sau đó ngươi có thể rời đi.”
Tăng nhân kia cũng không phí thời gian, đi tới trước mặt thiếu niên kia, đọc một đoạn kinh văn trong miệng, hướng về phía đối phương chỉ một cái, chỉ thấy một tia ánh sáng vàng từ trong miệng thiếu niên bay ra, rồi chui vào trong thân thể tăng nhân.
Tăng nhân nhìn Trần Lạc thật sâu, trước ngực ôm quyền nói: "Hai vị thí chủ, đợi bần tăng đạt đến La Hán Cảnh, lúc đó chúng ta sẽ còn gặp lại!”
Tăng nhân nói xong, quay người rời đi, chỉ là đi được vài bước, liền hóa thành một làn khói xanh, tiêu tán trong gió.
Trần Lạc vội vàng gọi Tiểu Hoàn đút cháo trắng trước đó cho thiếu niên kia, còn bản thân đi tới trước mặt Thái Đồng Trần, hành lễ: "Đa tạ thúc phụ đã giải vây..."
Thái Đồng Trần khoát tay áo, nhìn kỹ bộ thiết bị truyền dịch đơn giản do Trần Lạc chế tạo, hỏi: "Phương pháp này ngươi học được từ đâu?”
Trần Lạc trong nháy mắt đầu ong ong một chút, sắp xếp suy nghĩ thật nhanh trong đầu, tiến lên nói: "Lúc trước ở trong rừng hoa đào, đào hoa tiên nhân kia cùng ta uống rượu nói chuyện phiếm, từng nói đến phương pháp này.”
“Tiên nhân nói rằng mọi người có thể không ăn nhiều ngày, nhưng không thể không uống nước trong nhiều ngày. Nếu vì thiếu nước mà ngất đi, hoặc rơi vào trạng thái chết giả, ngươi có thể sử dụng phương pháp này để cứu mạng khẩn cấp. Chỉ là trên đời này không có nhiều nước sạch, muối tinh khiết cũng quá ít, cho nên chỉ có thể sử dụng khi khẩn cấp mà thôi!”
Thái Đồng Trần cảm thán một tiếng: “Một cao nhân như vậy! Ta chỉ hận không thể cùng uống rượu tán gẫu với đào hoa tiên nhân, ôi uống một chén rượu hoa đào, chỉ một lần…”
"Thúc phụ lúc này có công vụ trên người không? Ngài có muốn vào phủ uống một tách trà không?" Trần Lạc vội vàng chuyển đề tài, bằng không đợi lát nữa hắn hứng thú lên, để cho mình đem toàn bộ quá trình nói chuyện với tiên nhân kể ra một lần, vậy thì chắc chắn sẽ lộ ra ngay.
"Không cần, ta hôm nay chính là đặc biệt tới tìm ngươi." Thái Đồng Trần lúc này mới nhớ tới chuyện chính, nói, "Nhanh chóng sửa sang lại quần áo, theo ta đi gặp sư phụ của ta!”
“A, sư phụ của ngài? Muốn gặp ta?”
Thái Đồng Trần gật gật đầu: "Nhanh đi chuẩn bị đi, chuyện này không thể xem nhẹ được. Sư phụ của ta là một vị Đại Nho!”
Đại Nho!
Đây chính là địa vị cao nhất của Nho Đạo hiện tại!
Phía trên Đại Nho, chính là Thánh nhân.
Mà trong thời đại hiện tại, Nho Đạo không có Thánh nhân, Tiên Đạo không có Thiên Tôn, Phật Đạo cũng không có Phật Đà.
Có thể nói, Đại Nho chính là nhóm người ít ỏi đứng đầu thế giới này.
Nhân vật đỉnh cao như vậy, mà hôm nay lại muốn gặp ta? Chính xác là tại sao?
Trần Lạc suy nghĩ đủ kiểu vẫn không có đáp án.
Nhưng mà khó hiểu thì khó hiểu, Trần Lạc vẫn dựa theo phân phó trước đó của Thái Đồng Trần, nhanh chóng sửa sang lại quần áo của mình, theo hắn đi tới nha môn.
Thiếu niên mạng sống trẻo trên cành cây đang thoi thóp khổ sở kia thì giao cho Tiểu Hoàn chăm sóc.