Mục lục
Nhất Đạo Triều Bái (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Lạc lần nữa mở to mắt, cảm giác toàn là mê man, cơn đau lại truyền tới, hiển nhiên là di chứng sau khi ăn hai lần gậy vào gáy. Trần Lạc nằm một hồi, sau đó mới nhìn bốn phía đánh giá.

So với lần thứ nhất tỉnh lại trong quan tài rất khác biệt, lần này lưng Trần Lạc đang nằm rất êm, phía dưới lưng là một tấm đệm bông, có thêu hoa, hắn đang nằm trên một chiếc giường gỗ, bên trên hai tầng lụa mỏng phủ xuống đang nhẹ đong đưa, gối đầu mềm mại phủ một lớp gấm thêu, chóp mũi ngửi ngửi, có thể nhận ra bên trong không khí đưa tới hương vị thơm tho từ thảo mộc.

Trần Lạc hơi nghiêng đầu nhìn, ký ức hắn cho biết, đây là khuê phòng(1) của chị gái hắn, Trần Huyên.

(1) khuê phòng: phòng riêng của con gái.

Nghiêng đầu thêm chút nữa, hắn quả nhiên thấy Trần Huyên đang gác tay lên mặt bàn, đôi mắt nhắm lại, rõ ràng đang ngủ.

Trần Lạc nhìn kỹ Trần Huyên, trong ký ức rất rõ ràng, Trần Huyên có tính cách của đàn ông, vẻ ngoài xinh đẹp lạnh lùng, có chút giống với sát thủ vô tình ở kiếp trước, vì nàng có qua vài công phu, đối với thân thể này ở kiếp trước xem như không tệ, nhưng Trần Lạc kia rõ ràng không tiếp xúc với nàng quá nhiều.

Trần Lạc hiện tại thấy Trần Lạc kia đúng là thằng ngu, Trần Huyên mà đặt ở địa cầu kiếp trước, chắc chắn biến thành người đẹp cấp hoa hậu, được trăm triệu fan hâm mộ, ấy vậy mà không tiếp xúc với nàng nhiều.

Đương nhiên, trong mắt của Trần Lạc kia, chị gái hắn cũng như hoa, vô cùng xinh đẹp.

Ôi, nàng đẹp không góc chết! Mà khoan, bây giờ hắn đang ở thân thể này, làm một thằng em trai, nhưng trong đầu lại tơ tưởng tới nhan sắc này…

Trong lòng hắn thầm thở dài, không muốn phát ra tiếng làm Trần Huyên đang ngủ say thức giấc, tập trung thay đổi suy nghĩ bậy bạ trong đầu.

Hiển nhiên.

Giấc mơ vừa rồi xuất hiện, biển hoa kia, toàn bộ trong giấc mơ, chính là ngón tay vàng của hắn đã tới.

Hắn có chút bâng khuâng vì sao ngón tay vàng lại tới trong mơ, nhưng giờ cũng chưa cần tìm hiểu, quan trọng là quyển sách kia.

« Tóm Tắt Về Chung Quỳ »!

Bản thân hắn đang nghĩ đây là hệ thống, hay là ngón tay vàng của hắn mang tới.

Hiện tại hắn không chính xác hiểu rõ được, chỉ có thể biết ngón tay vàng hiện tại đến tay, trong tương lai sẽ thu hoạch được rất nhiều dạng sách khác nhau.

Nghĩ tới đây, muốn lần nữa nhớ lại vài thứ ở kiếp trước.

Thế giới này chính xác mà nói thuộc tiên hiệp, nhưng ở kiếp trước hắn đọc qua vô số tiểu thuyết mạng tiên hiệp, tu sĩ chân chính đều đọc bí tịch công pháp sau đó sẽ tu luyện ra chân khí, nhưng thế giới này bất đồng, hắn nhận tới tay không phải bí tịch công pháp, mà lại một quyển truyện ngắn, từ đâu trong ký ức nói rằng, muốn có sức mạnh phải cần “đọc sách”.

Nghe nói thế giới này bên trong, toàn bộ sách đều là do thiên đạo cho phép mà tạo thành, chữ viết bên trong được gọi là “Nhã Văn”, mà khi có người viết ra những nhã văn này thành sách trong thế tục, có thể nhận được sức mạnh tương ứng.

Đọc điển tịch Nho môn, có thể từ trong cơ thể nuôi dưỡng và sinh ra chính khí hạo nhiên.

Đọc tiên thư Đạo môn, có thể từ trong cơ thể sinh ra nguyên khí tiên thiên.

Đọc kinh văn Phật môn, có thể ngộ ra chân ý luân hồi.

Từ đây, bất cứ tộc nào cũng có thể theo tam đạo Nho, Đạo, Phật tự mình tìm hướng đi riêng.

Mà thế giới này, văn hóa tín ngưỡng so địa cầu cũng khác biệt vài điểm.

Thứ nhất, thế giới này Nho, Đạo, Phật rất phát triển, có rất nhiều điển tịch, tiên thư và kinh văn, từ nhỏ đến lớn đều có, nếu đếm sao trên trời, cũng không nhiều bằng các loại văn hóa tín ngưỡng này.

Nhưng mà,

Điểm thứ hai, các văn hóa tín ngưỡng tuy nhiều, nhưng quanh đi quẩn lại chỉ mới có khái niệm về tam đạo.

Thế giới này không có cổ tích, truyền thuyết, thần thoại, tiểu thuyết, hay thậm chí về tục truyền của các vị thần linh trong tam đạo.

Không có nhạc tín ngưỡng, không có truyện kể về tín ngưỡng.

Không có tứ đại danh tác, không có Đông, Tây, Nam, Bắc ký.

Không có truyện linh dị thần ma, không có sơn hải kinh, càng không có Bồ Tùng Linh hay Ngô Thừa Ân.

Không có lịch sử triều đại như Tam Quốc Diễn Nghĩa, nhà Thương, Đường, Minh, Thanh…

Không có văn hóa kịch, hí, tống tử bởi vì không có Thang Hiển Tổ hay Phùng Mộng Long.(2)(3)(4)

(2)(3)(4) Các tên thánh nhân bên trên đều có thể tìm hiểu thêm ở google nhé.

Từ góc độ này đánh giá, thế giới này văn hóa tín ngưỡng rất lạc hậu.

Mà Trần Lạc từ trong biển hoa càng biết được, bên trong có toàn bộ văn hóa tín ngưỡng của toàn thế giới, kể cả điển tịch, tiên thư hay kinh văn của Nho, Đạo, Phật ba nhà này.

Biển hoa này thật sự giống như một bách khoa toàn thư!

“Cũng chưa biết được tác dụng của những quyển sách bên trong biển hoa này có gì đặc biệt, còn có « Tóm Tắt Về Chung Quỳ », tên như mặt nghĩa, thiên sư Chung Quỳ chuyên bắt quỷ trong tập tục kiếp trước, nhưng dùng làm sao?” Nghĩ tới đây, Trần Lạc từ trên giường đi xuống, chuẩn bị đem toàn bộ nội dung « Tóm Tắt Về Chung Quỳ » ở trong đầu, viết thử ra giấy, xem xem có cái gì đặc biệt xảy ra không.

Nhưng mà, vừa đứng lên, Trần Huyên đang nhắm mắt ngủ say, đã bật dậy.

“Tiểu Lạc!” Trần Huyên nhìn thấy Trần Lạc đứng lên, lập tức nhào tới, ôm Trần Lạc vào lòng, “Ngươi cuối cùng cũng tỉnh, đầu còn đau không? Có đói bụng không? Hay khát nước không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK