Mục lục
Nghịch Thiên Ngự Thú Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Zi

“Được, ta sẽ dạy ngươi.” Đang trong trạng thái lâng lâng, Mạc Tương Thủ quên mất mấy ngày trước mình đã nói rằng Quân Chiến Thiên còn quá nhỏ, không thể dạy đấu kỹ, hiện tại thì tốt rồi, bị một tiếng kêu sư công liền hoàn toàn quên mất lời mấy hôm trước mình đã nói.

Mạc Tương Thủ kéo Quân Chiến Thiên ra ngoài, ở đây không có hắn cũng chẳng sao, thẳng thắn kéo đồ tôn đi chơi thôi.

“Ta nói Mạc Tương Thủ, ngươi chờ ta một chút, ta cũng là sư công của hắn.” Chiến Sí thấy Mạc Tương Thủ kéo Quân Chiến Thiên đi ra ngoài, vội vàng đuổi theo, sao có thể để cho hắn cướp mất đồ tôn, như vậy ở trong lòng bảo bối đồ tôn nhất định sẽ không còn vị trí của hắn, không thể được, không thể được.

Quân Mộ Khuynh đen mặt, nhìn Chiến Sí chạy nhanh ra ngoài, hai người bọn họ không thể ngồi yên được một lúc sao?

“Tiêu, ngươi đi nhìn Chiến Thiên, thuận tiện nói cho hai lão đầu kia, nếu còn dám cãi lộn om sòm, ta sẽ không để cho bọn họ gặp Chiến Thiên nữa.” Quân Mộ Khuynh nghiến răng nghiến lợi nói, thật đúng là thấy không nói liền lấn tới à.

“Vâng!” Bá Hiêu đi nhanh ra ngoài, trên mặt là nụ cười nhẹ nhàng mà chính nàng cũng không phát hiện.

Mọi người sững sờ, chẳng lẽ Chiến Sí đại nhân và Mạc Tương Thủ đại nhân bị đồ đệ của mình gọi như vậy không tức giận sao? Còn câu nói kia, thật không giống là câu mà đồ đệ nên nói với sư phụ, không phải cần phải cung kính với sư phụ mình sao?

“Đảo chủ.” Quân Mộ Khuynh nhìn sắc trời bên ngoài, nhíu mày, bắt đầu hỏi chuyện.

“Không biết Quân cô nương có chuyện gì?” nàng họ Quân, Diễm nhi đã gọi như thế.

Người của Quân gia, bọn họ còn có một chút quan hệ.

“Chỉ là muốn hỏi các ngươi một chút, hôm qua có thấy một ánh sáng màu tím bay qua không?” Chi Chi nếu xuất hiện ở trên đảo luyện khí nhất định sẽ náo động không nhỏ, nhưng bọn họ tới lâu như vậy lại không nghe được động tĩnh gì.

Tia sáng tím? “Không có.” Hỏa Hỉ lắc đầu, mấy ngày nay có thấy gì đâu.

“Ta biết rồi, không còn chuyện gì muốn hỏi nữa, cáo từ.” Quân Mộ Khuynh cười nhạt, chậm rãi đứng lên, chân mày nhẹ nhàng nhíu lại, trong lòng vô cùng nghi hoặc, rốt cuộc Chi Chi đã đi đâu?

Thiểm Điện chần chừ liếc Hỏa Linh Nhi một cái, xoay người đi theo Quân Mộ Khuynh.

“Quân cô nương.” Hỏa Linh Nhi cắn cánh môi, cuối cùng vẫn kêu một tiếng.

Quân Mộ Khuynh nghi hoặc xoay người, nhìn thấy Hỏa Linh Nhi, lạnh lùng nói: “Nếu như muốn nói cảm ơn thì cũng không cần, ta đã nói rồi, ta không giúp bất kỳ kẻ nào.” Nàng cũng không có làm gì, giết người của Lôi gia là vì chính bản thân mình, nếu cứ nhất định muốn cảm ơn nàng thật không có cách nào.

“Không, ta biết Quân cô nương không phải là giúp ta, nhưng lần này, ta thỉnh cầu Quân cô nương hãy để ta đi theo bên cạnh ngài.” Nói xong Hỏa Linh Nhi liền quỳ xuống, nàng không muốn ở lại đây, lúc nàng rời khỏi tiểu viện kia, cũng đã quyết định, nhất định phải tìm được Quân Mộ Khuynh, đi theo nàng.

Lời của Hỏa Linh Nhi vừa dứt, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, kinh hãi nhất chính là Hỏa Hi, hắn thậm chí nghĩ là mình nghe nhầm rồi, Linh Nhi thà rằng đi theo một người lại cũng không muốn ở lại đảo luyện khí, chẳng lẽ là không thể tha thứ cho hắn sao?

Thôi Lâm hài lòng nhìn Hỏa Linh Nhi, trên mặt lộ ra tia đắc ý, tiểu tiện nhân này cũng thật thức thời, nếu không, đừng trách nàng không khách khí.

“Hử?” con người đỏ đậm lóe ra ánh sáng, người khác nhìn mình đều nghĩ nàng là quái vật, Hỏa Linh Nhi lại muốn đi theo nàng?

“Cô nương, nếu như ngươi muốn nghe lý do, rời khỏi đây, Linh Nhi sẽ nói cho cô nương.” Hỏa Linh Nhi ngẩng đẩu, ngạo khí trên người vô cùng mạnh mẽ.

“Còn có ta, ta cũng nguyện ý đi theo cô nương.” Tiểu Thiến cũng quỳ xuống, tiểu thư ở đâu, nàng sẽ đi theo đó.

“Nếu muốn đi cùng thì cứ đi thôi.” Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt nói, nàng biết đây cũng không phải là chỗ để nói chuyện, cũng không muốn để cho hai người các nàng theo mình, nàng không muốn mang theo hai cái phiền phức.

Nếu các nàng có lý do riêng, nàng cũng muốn nghe một chút, nói không chừng còn có chuyện hay.

Hỏa Linh Nhi và Tiểu Thiên lập tức lộ nụ cười, có thể ở phía sau Quân cô nương, bảo gì nàng cũng làm, cô nương đáp ứng là tốt rồi.

“Đợi chút!” thanh âm kêu gào lại vang lên, sắc mặt Quân Mộ Khuynh trầm xuống, xoay người nhìn Hỏa Chúc Nhi.

“Ngươi còn có chuyện gì?” thanh âm lạnh rét băng hàn vang lên, người hiểu Quân Mộ Khuynh đều biết, nếu Hỏa Chúc Nhi không biết tốt xấu, lần nay nàng sẽ không cho bất kỳ ai mặt mũi cả.

“Ngươi là đồ đệ của Chiến Sí đại nhân, ta muốn ngươi và đại ca ta tỷ thí một chút, hắn cũng đã từng theo Chiến Sí đại nhân học một khoảng thời gian, nói không chừng các ngươi còn có thể thăng cấp.” Hỏa Chúc Nhi cười lạnh, trong lòng lại càng phẫn nộ, nàng hận nhất chính là nàng không có hỏa nguyên tố, mà chỉ là thủy nguyên tố, phải biết rằng nước với lửa khắc nhau, con gái của đảo chủ đảo luyện khí lại là thủy nguyên tố, thật nực cười.

Hỏa Lưu Tinh lập tức sốt ruột: “Này!” bản thân hắn không có nói gì nha, rốt cuộc nha đầu này đang làm cái gì, hắn cho tới bây giờ đều chưa từng nghĩ tới chuyện so tài với Quân cô nương, hiện tại thì tốt rồi.

Quân Mộ Khuynh hiểu rõ nhìn Hỏa Chúc Nhi, biết là chắc chắn nàng sẽ không cam chịu mà, có điều nàng lại không phải hỏa nguyên tố, nên cũng không vui lắm, bằng không, nàng nhất định sẽ không nói là để ca ca nàng tới tỉ thí mà sẽ là chính nàng.

“Hỏa Chúc Nhi…” Hỏa Lưu Tinh vốn định chỉ trích Hỏa Chúc Nhi, nhưng nhìn thấy đôi mắt ủy khuất kia lại nuốt lời định nói xuống.

“Lưu Tinh.” Phong Diễm lắc đầu, cùng Quân Mộ Khuynh tỷ thí, nhất định là không có chuyện tốt.

“Quân cô nương là người của Quân gia sao?” Thôi Lâm đột nhiên đứng lên nói, nếu là người của Quân gia, vậy thì càng tốt, người của Quân gia cũng phải cho nàng mấy phần mặt mũi.

“Không phải.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, hai chữ Quân gia làm cho con ngươi vốn băng lãnh càng thêm lạnh rét.

Thiểm Điện thở dài, những người này đúng là tự vạch áo cho người xem lưng mà, không biết là chủ nhân nhà hắn ghét nhất chính là việc đem nàng nhập biến thành người của Quân gia sao? Ngũ đại gia tộc Quân gia, nhà của chủ nahan hắn đã sớm cùng với Quân gia không có một chút quan hệ nào.

Thôi Lâm nhìn thấy ánh mắt của Quân Mộ Khuynh, sợ hãi đứng tại chỗ, nàng chưa từng gặp qua đôi mắt lạnh băng như thế bao giờ.

“Nếu không có việc gì, ta đi trước.” thân ảnh đỏ rực hờ hững xoay người rời đi, không thèm để ý tới biểu tình của mấy người phía sau.

Sau khi Quân Mộ Khuynh rời đi rồi, Thôi Lâm không cam lòng đi tới trước mặt Phong Diễm, lộ ra nụ cười hòa nhã: “Diễm nhi, nhìn bộ dáng ngươi, ngươi hẳn làm quen biết Quân cô nương, ngươi có biết tên đầy đủ của nàng không?” biết têm đầy đủ còn không phải là sẽ biết có phải là người của Quân gia hay không sao?

“Nàng là Quân Mộ Khuynh.” Phong Diễm nhẹ giọng trả lời, thanh âm giống như trận gió mát, trong giọng nói đã không còn sự cao ngạo của ba năm trước đây.

“Quân Mộ Khuynh!” Thôi Lâm kinh ngạc nhìn Phong Diễm, người vừa rồi lại là Quân Mộ Khuynh, điều này sao có thể, bởi vì cùng Quân gia có chút quan hệ, nàng cũng đã từng nghe nói chuyện của Quân gia, ba chữ Quân Mộ Khuynh nàng đã sớm được nghe nói qua.

Người này sao có thể là Quân Mộ Khuynh, điều này sao có thể, Quân gia rõ ràng nói Quân Mộ Khuynh là ngu ngốc phế vật, nhưng ánh mắt vừa rồi cảu Quân Mộ Khuynh vô cùng băng lãnh dọa người, thế nào cũng không giống ánh mắt của phế vật ngu ngốc có thể có được.

“Quân Mộ Khuynh?” Hỏa Hi đi tới trước mặt Phong Diễm, hắn hình có nghe nói qua tên này mấy năm trước, chỉ có điều là ấn tượng không sâu.

“Phải, nàng chính là Quân Mộ Khuynh.” Nếu nghĩ nàng thật giống như trong truyền thuyết, bọn họ liền sai rồi, Quân Mộ Khuynh cùng trong truyền thuyết tuyệt đối không đồng nhất dạng, ba năm trước đây hắn cũng đã biết.

Hỏa Chúc Nhi đi tới, nghi hoặc nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mẫu thân mình, tò mò hỏi, “Nương, Quân Mộ Khuynh là ai, ngươi biết?” Nàng còn chưa từng thấy nương kinh ngạc như thế, lần này là thế nào.

“Ta nghe di nương ngươi từng nói, Quân gia có một sỉ nhục, chính là Quân Mộ Khuynh, bởi vì Quân Mộ Khuynh lúc bảy tuổi đã được kiểm tra, đấu khí, nguyên tố đều không có, thậm chí ngay cả một điểm phản ứng cũng không có, cho nên Quân gia gia chủ rất thất vọng với nàng, bởi vì một mình nàng khiến cho cả nhà bọn họ bị Quân gia gia chủ xua đuổi đến tối biên cảnh Phù Thủy trấn.” Thế nhưng, Quân Mộ Khuynh…

“Nương! Ngươi không phải là bị di nương cấp lừa đi!” Hỏa Chúc Nhi lớn tiếng nói, Quân Mộ Khuynh đấu khí nguyên tố cũng không có, vậy thì người cùng nàng phát sinh tranh chấp là ai, mười hai cấp đỉnh kỹ tôn sư là ai!

“Ta cũng không biết.” Nàng hiện tại cũng không biết ai nói mới là thật.

“Phu nhân nghe nói là không có sai, chỉ là truyền thuyết cũng chỉ là truyền thuyết.” Phong Diễm đạm mạc nói, nếu như truyền thuyết có thể tin, vậy không chỉ là truyền thuyết.

“Nương, ngươi nhất định bị di nương lừa, Quân Mộ Khuynh rõ ràng chính là hỏa nguyên tố mười hai cấp kỹ tôn sư, cái gì mag không có đấu khí cùng nguyên tố.” Nói xong Hỏa Chúc Nhi liền càng không vui, nếu Quân Mộ Khuynh thật không có đấu khí cùng nguyên tố, người bị kháp cổ cũng sẽ không phải là nàng!

Cái gì!

Lúc này ngay cả Phong Diễm cũng dại ra tại chỗ, hỏa nguyên tố kỹ tôn sư! Rốt cuộc trong ba năm này Quân Mộ Khuynh đã gặp được chuyện gì, sao có thể tấn chức nhanh như vậy!

“Các ngươi không tin, đây là ta tận mắt nhìn thấy!” Hỏa Chúc Nhi nhìn bộ dáng khiếp sợ của bọn họ, còn tưởng rằng là bọn họ không tin mình lời.

Phong Diễm chậm rãi xoay người, chậm rãi hướng phía sau đi đến, “Không phải là không tin, mà là khó tin, bởi vì Quân Mộ Khuynh chỉ mới có mười ba tuổi mà thôi.” Mười ba tuổi đỉnh kỹ tôn sư.

Mười ba tuổi!

Toàn bộ mọi người đồng loạt dại, mười ba tuổi, mười hai cấp đỉnh kỹ tôn sư!

Quân Mộ Khuynh không thể ngưng tụ đấu khí cùng nguyên tố, đây rốt cuộc là ai nói?

Quân Mộ Khuynh mới vừa đi ra Hỏa phủ, liền nhìn thấy đoàn người vội vã đi tới, nhìn thấy nàng ra tới thân ảnh, trên mặt lộ ra nụ cười chế nhạo.

“Các ngươi là ai?” Thiểm Điện đi tới bên cạnh Quân Mộ Khuynh, trầm giọng hỏi, bọn họ thật đúng là lớn mật, dám chặn đường đi của chủ nhân, muốn chết!

“Ngươi làm càn, Quân Mộ Khuynh ngươi nên biết ta là ai, để cho một hạ nhân làm càn ở trước mặt ta, ngươi có sai chưa!” Người nọ đầu tiên là chỉ vào Quân Mộ Khuynh nói, sự miệt thị trên mặt càng ngày càng sâu.

Sắc mặt Thiểm Điện đại biến, ánh mắt dã thú hiển lộ, hắn nhìn người nọ, trong ánh mắt sôi trào sát khí.

“Làm càn? Người của Quân gia ở trước mặt ta nói hai chữ làm càn, là có ý gì?” thanh âm biếng nhác vang lên, trong giọng nói lộ ra sự nguy hiểm, Quân Mộ Khuynh buồn cười nhìn người của Quân gia vội vã tới, trên mặt lộ ra một tia chán ghét.

Quân Ưu nhìn thân ảnh đỏ rực, đáy lòng xuất hiện một tia run run, hắn ngây ngốc nhìn Quân Mộ Khuynh, thân ảnh kia thon dài đập vào trong đầu, ánh mắt đỏ đậm lạnh lùng, làm hắn không khỏi hối hận lời vừa nói, hắn biết Quân Mộ Khuynh không còn giống như xưa, lại không nghĩ đến nàng lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất đến vậy, nếu không lúc hắn đi tới cũng sẽ không nói như vậy.

“Quân Mộ Khuynh, ngươi là con cháu của Quân gia, nhìn thấy ta, là ai làm càn!” Quân Ưu trấn định tinh thần, nghĩ đến mình tốt xấu gì cũng là một trưởng bối, Quân Mộ Khuynh thì sao chứ, cũng không dám động hắn, sự sợ hãi trong lòng cũng giảm bớt không ít.

Tiếng cười châm chọc nhẹ nhàng vang lên, khóe miệng Quân Mộ Khuynh mang theo một nụ cười chế giễu như có như không, ” Con cháu Quân gia?” khí tức băng lãnh trong nháy mắt từ trên người nàng tản ra, khí tức lãnh khốc đập thẳng vào Quân Ưu: “Đừng nói Quân Mộ Khuynh hiện tại đã không phải là người của Quân gia, cho dù còn, ngươi chỉ là một trưởng lão, bảo một đích nữ trực hệ cung kính ngươi, là ai làm càn!” Thanh âm lạnh băng giống như hàn băng vạn năm, không có một tia nhiệt độ.

Tốt cho một câu con cháu Quân gia, bảy tuổi năm ấy bọn họ tại sao không nói mình là con cháu Quân gia!

Quân Ưu bị khí tức lãnh khốc kia, dọa đến lảo đảo lui về phía sau, hắn nhìn Quân Mộ Khuynh, há miệng, vậy mà bị dọa đến ngay cả nửa câu đều nói không nên lời, này…

Ngoài cửa Hỏa phủ bị vây đầy người, lúc bọn hắn nghe thấy hồng y nữ tử kia là người của Quân gia, không khỏi kinh hãi, mà lời của Quân Mộ Khuynh, càng làm cho bọn họ khiếp sợ không thôi.

“Quân Mộ Khuynh, ngươi dám vô lễ với cha ta!” Thanh âm ngạo mạn từ trong đám người vang lên, người vây xem lập tức tách ra một con đường, để người phía sau bọn họ chậm rãi đi qua.

Mọi người không khỏi thán phục, không ngờ ở chỗ này có thể nhìn thấy Quân Việt, Quân Việt là luyện khí phần mộ luyện khí thiên tài, tuổi còn trẻ đã là thần khí sư, hơn nữa người cũng dài tuấn mỹ, còn là Quân gia người, ở trên đảo tốt xấu cũng có chút địa vị.

“Dám? Sai rồi, bản cô nương không cần phải đối với người gọi là phụ thân ngươi có lễ!” Quân Mộ Khuynh hừ nhẹ một tiếng, dù nàng không thoát ly Quân gia, người trước mắt nhìn thấy nàng, ít nhất còn muốn tiếng kêu tiểu thư, vô lễ, có lễ, chẳng lẽ bọn họ nói cái gì liền là cái đó!

Hiện tại Quân Mộ Khuynh…

“Quân Mộ Khuynh, quy củ của Quân gia ngươi nên biết, địa vị không phải là nói con vợ cả hay phân nhánh, là có thể quyết định, nếu như ngươi có thể thắng ta, Quân Việt nguyện ý quỳ xuống đất xin lỗi vì sự tình hôm nay.” Quân Việt từ nhỏ đã bị người để lên chỗ cao, mặc dù trở lại chủ nhà, địa vị cũng không kém Quân Lạc Phàm, hôm nay lại bị một Quân Mộ Khuynh sỉ nhục, bảo sao hắn không tức.

“Quy củ của Quân gia không dùng ở trên người nàng được, Quân Mộ Khuynh sớm đã không phải là người của Quân gia.” Thanh âm quen thuộc vang lên.

Mọi người hướng phía sau nhìn lại, liền nhìn thấy bốn thiếu niên, đứng thành một hàng, mặt mang mỉm cười nhìn người đứng ở cửa Hỏa phủ, đối với bốn thiếu niên tuấn mỹ đột nhiên xuất hiện, khiến cho đám người đứng xem náo động không ít, vài thiếu nữ chưa xuất giá đều vuốt ve mặt mình, đem vẻ đẹp nhất lộ ra, hy vọng có thể lọt được vào mắt xanh của một người trong số đó.

Quân Mộ Khuynh đầu đầy hắc tuyến nhìn bốn người đi tới, bọn họ nhất định phải náo động như thế sao?

“Ta liền nói, Ngạo Tà chưa có tới, nàng nhất định sẽ rất bình tĩnh.” Hạng Võ đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, cười vỗ vỗ Quân Mộ Khuynh vai, hắn cũng đã tốt nghiệp Nam Ngưng học viện, mới đi tìm nàng, trong khoảng thời gian nàng biến mất hai năm, bọn họ đều lo lắng gần chết.

Lam Phong ôn hòa cười nói, “Khuynh nhi, không phải là không muốn gặp chúng ta đấy chứ?” Hai năm không gặp mặt, nàng vẫn giống như trước đây, không đúng, là so với trước đây càng thêm bình tĩnh ung dung, người Quân gia thật đúng là không biết xấu hổ, ở trước công chúng lại nói lời như vậy.

“Các ngươi… Là ai?” Quân Việt cảnh giác nhìn bốn vị thiếu niên đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy bọn họ cướp đi ánh mắt của mọi người, trong lòng có chút không cam lòng.

Quân Việt có không cam tâm đi nữa, cũng bất lực, hắn tự hào thiên phú, tuấn mỹ, ở trước mặt vị bốn nam tử kia, đều thành bình thường.

“Hoàng thành Hạng gia Hạng Võ.” Hạng Võ chắp tay cười nói nói.

“Hoàng thành Lam gia Lam Phong.” Lam Phong vẫn là nụ cười trước sau như một, giống như gió nhẹ thoảng bay.

“Hoàng thành La gia La Tắc.” La Tắc không can tâm tình nguyện nói.

“Hoàng thành Hạ gia Hạ Trúc Thanh.” Hạ Trúc Thanh nhàn nhạt nói, ngữ khí không mặn không nhạt.

Liên tiếp bốn hoàng thành, Quân Ưu lắc lư hai cái, thiếu chút nữa té xỉu ở tại chỗ, vì sao hoàng thành Hạng gia, cùng hoàng thành tứ gia đã có tam gia đều đến luyện khí đảo, nhìn bộ dáng của bọn họ, hình như là còn rất thân với Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh là lúc nào thì quen biết người hoàng thành?

Quân Ưu lau mồ hôi trên trán, cười ha hả chắp tay nói: “Không biết hoàng thành Mặc gia Mặc thiếu chủ ở đâu?” bốn gia đều ở đây, Mặc gia thiếu chủ Mặc Ngạo Tà nhất định cũng sẽ ở đây, Mặc Ngạo Tà chính là thiếu niên có thiên phú còn cao hơn cả Quân Lạc Phàm.

“Ngươi nói Ngạo Tà a, hắn có chút việc, trễ giờ sẽ tới.” Hạng Võ nhìn Quân Mộ Khuynh nháy nháy mắt, Ngạo Tà tên kia mới xuất quan, liền không thể chờ đợi được, nói là muốn đi Anh địa, tới Anh địa, hắn lại nói đi luyện khí đảo, đi được nửa đường, người lại không thấy đâu, vừa mới bắt đầu cũng không biết tên kia rốt cuộc muốn làm gì, hiện tại cái gì đều hiểu cả nha.

Quân Mộ Khuynh ở đây, thảo nào Ngạo Tà tên kia lại chạy nhanh như vậy.

Quân Mộ Khuynh 囧 囧 nhìn Hạng Võ, Hàn Ngạo Thần muốn tới thì tới, liên quan gì tới nàng, Hạng Võ làm chi nháy mắt với nàng.

“A, đúng rồi, Khuynh nhi, không phải mới vừa có người muốn cùng ngươi tỉ thí sao? Ngươi trả lời thế nào?” La Tắc vội vàng chạy qua đây, thần bí hề hề nhìn Quân Mộ Khuynh, hắn thật muốn nhìn thực lực bây giờ của Khuynh nhi thế nào.

“Tỉ thí ở đảo luyện khí, không phải là đấu kỹ, mà là luyện khí.” Hỏa Hi chậm rãi đi ra.

Luyện khí?

“Khuynh nhi, ngươi biết luyện khí sao?” La Tắc hỏi.

Quân Mộ Khuynh mím môi, không muốn nhiều lời, nhìn thấy ánh mắt tò mò của La Tắc, bất đắc dĩ nói, “Biết một chút.”

“Được, ta thay nàng đồng ý.” La Tắc lập tức nói.

Hạng Võ lập tức dịch xa La Tắc một chút, trong lòng thay La Tắc cầu nguyện, Tắc tử, không phải là ta không nhắc nhở ngươi, hy vọng ngươi sẽ không chết rất thảm, Quân Mộ Khuynh có thể dễ nói chuyện như vậy sao?

“Tốt lắm, ngày mai ta sẽ ở trên đảo luyện khí chờ ngươi.” Quân Việt lộ ra vẻ mặt được như ý, híp mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, tiêu sái rời đi, ngày mai, hắn liền có thể nhục nhã Quân Mộ Khuynh một phen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK