Mục lục
Nghịch Thiên Ngự Thú Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn bộ dáng Mộ Dung Phượng Minh, Quân Mộ Khuynh bĩu môi, nhẹ nhàng nhảy xuống mặt đất.

“Ngươi đáp ứng!” trên mặt Mộ Dung Phượng Minh lộ ra vẻ kích động.

“Bảo ta đi cứu Mộ Dung thành, không phải là không thể.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, đáp ứng chứ, không dễ gì có được một điều kiện như vậy.

“Ngươi còn có điều kiện?” Mộ Dung Phượng Minh quả thực muốn nhảy lên, cả Mộ Dung thành cũng đều đưa cho nàng rồi, nàng còn muốn thế nào nữa.

Quân Mộ Khuynh trợn mắt, nàng còn chưa nói là chuyện gì, hắn kích động như vậy làm gì chứ.

Mộ Dung Phượng Ngâm ho nhẹ một cái, kéo đại ca đang kích động lại, bọn họ đến bây giờ cũng không biết được trong lòng Quân Mộ Khuynh đang nghĩ cái gì, đôi mắt băng lãnh kia mặc kệ lúc nào cũng không có một gợn sóng, đại ca kích động như vậy, nhỡ đâu nàng đổi ý thì phải làm sao bây giờ.

Mộ Dung Phượng Minh cắn răng, đem Mộ Dung thành đưa cho nàng, hắn cũng đã cho, còn có chuyện gì là không thể đồng ý được chứ: “Nói đi.” Hắn hít sâu một hơi, chỉ sợ nếu mình không kiềm chế được chắc sẽ phát điên mất.

“Ta không muốn Mộ Dung thành sẽ tiếp tục luyện chế đan dược khống chế ma thú nữa, từ giờ trở đi, Mộ Dung thành chế thuốc nhưng cũng không thể bỏ lơ rèn luyện đấu kỹ.” nàng cũng không muốn chuyện này sẽ xảy ra thêm một lần nữa.

“Chúng ta đáp ứng.” hai huynh đệ Mộ Dung lập tức trăm miệng một lời.

“Tốt, lập thệ đi!”

Cái gì?

“Đối với những kẻ hứa bằng lời, ta tin thiên địa quy luật hơn.” Cứ việc thiên địa quy luật với nàng còn có chút ân oán, nhưng tốt xấu gì nó cũng có được một điểm tác dụng này.

Mộ Dung Phượng Minh trầm mặt xuống, “Được.” cái gì cũng đã đáp ứng, còn sợ gì một lời thề nữa chứ.

“Ta Mộ Dung Phượng Minh. Ta Mộ Dung Phượng Ngâm. Hôm nay chỉ thiên lập thệ, đem Mộ Dung thành đưa cho Quân Mộ Khuynh, từ nay về sau, Mộ Dung gia sẽ nghe theo lệnh của Quân Mộ Khuynh, nếu trái lời thề, sẽ bị nghiền xương thành tro.” Sau khi lời thề vừa dứt, hai tia sáng màu bạc liền hạ từ trên trời xuống, bay thẳng vào thân thể hai người, thiên địa quy luật hình thành.

Nghe thấy lời thề của hai người, Quân Mộ Khuynh hài lòng gật gật đầu: “Nếu đã vậy thì đi thôi.”

“Chậc chaạc, ta còn tưởng ngươi sẽ không cần Mộ Dung thành chứ.” Huyết Yểm ở trong không gian mặt nói, nhìn bộ dáng thờ ơ của nàng, hắn mém chút nữa tin là nàng sẽ không đáp ứng.

Quân Mộ Khuynh bĩu môi, nói: “Thật ra ta cũng không muốn đáp ứng đâu, có điều nghĩ kĩ thì có một kho đan dược miễn phí, hơn nữa còn là xài không bao giờ hết, sao có thể không nhận được chớ.”

“Cũng đúng.” Huyết Yểm gật gật đầu.

Thấy Quân Mộ Khuynh cuối cùng cũng đồng ý, Mộ Dung Phượng Minh và Mộ Dung Phượng Ngâm đồng thời thở phào nhẹ nhõm, may mắn là nàng đồng ý, nếu như nàng không đồng ý thực sự không biết còn có thể có biện pháp nào mới có thể làm cho nàng đáp ứng giúp nữa.

“Mộ Dung thành cũng bị hủy không sai biệt rồi đi.” Đứng trên không trung, thanh âm lạnh lẽo vang lên.

“Đại khái là đã hủy tới Mộ Dung gia rồi.” Mộ Dung Phượng Ngâm liếc mắt nhìn khuôn mặt đen thui của đại ca, nói khẽ, hiện tại hối hận cũng không còn kịp nữa rồi, bọn họ đã lập thệ rồi, thiên địa quy luật, không thể vi phạm.

Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, không nhanh không chậm đi về phía Mộ Dung thành, so với sự bình tĩnh của nàng, Mộ Dung Phượng Minh lại vô cùng nôn nóng, rốt cuộc nàng có đem Mộ Dung thành để vào trong lòng không vậy?

Ông trời thật biết cách trêu ngươi con người, hắn cư nhiên đã biến thành thuộc hạ của nàng.

Quân Mộ Khuynh bước chậm rãi trên không trung, uy áp trên người từ từ phóng ra mạnh mẽ, nguyên tố không gian vốn đang yên lặng đột nhiên sôi trào lên, khí tức cường đại lấy nàng làm trung tâm, tản ra khắp bốn phía.

Cảm giác này làm cho Huyết Yểm ở trong không gian mặt sững sờ, lại là cảm giác này, tại sao có thể như vậy chứ.

Mộ Dung Phượng Minh và Mộ Dung Phượng Ngâm cũng cảm giác được khí tức cường đại này, nhìn người đang chậm rãi đi tới, bọn họ không khỏi trừng lớn mắt, kinh ngạc nhìn người đang đi lại ở trước mặt.

Cao thủ uy áp, chỉ là khí tức uy áp này, có một chút khác biệt so với cao thủ khác, Quân Mộ Khuynh chẳng lẽ định dùng uy áp của chính mình làm cho ma thú ngoan ngoãn dừng tay hay sao? Điều này sao có thể.

Một Mộ Dung thành phồn hoa ngày trước, hiện tại chỉ còn lại là một bãi phế tích, ma thú phong tỏa hết cả tòa thành, bên trong nội thành còn rất nhiều người chưa chết, ma thú vẫn đang không ngừng giết chóc, chúng đã giết đỏ mắt rồi, chỉ cần là nhân loại, bất luận tốt xấu, chúng đều giết không tha.

Thân ảnh đỏ đậm ưu nhã đi ở trên không trung, Quân Mộ Khuynh cúi đầu nhìn những gì đang diễn ra ở dưới mặt đất, chỉ lộ ra một nụ cười lạnh lùng, những người này hiện tại đã biết sai rồi sao?

“Các ngươi đều thả uy áp ra hết đi.” Quân Mộ Khuynh trầm giọng nói, nàng không phải là ma thú, dù cho có lợi hại hơn đi nữa thì cũng không thể làm cho ma thú nghe mệnh lệnh của nàng, một cái còn có thể, mười cái cũng không sao, nhưng mà mấy trăm con thế này thì vẫn là không được.

Quân Mộ Khuynh cũng không phải là không gì làm không được, nàng biết thực lực của mình tới đâu, sẽ không lỗ mãng đi làm những chuyện làm không được.

Ngũ trảo kim long thở dốc nói: “Không biết vì sao ở trong không gian mặt có một luồng lực lượng rất mạnh đang áp chế ta.” Nó cũng muốn phóng ra uy áp, chỉ là, lúc này nó không thể làm gì được.

Sắc mặt Quân Mộ Khuynh cứng đờ, không phải là lúc này lại xảy ra chuyện gì đi. Bọn Phong Nhận, Bá Hiêu không có ở đây, nàng có ba ma thú thuần huyết thống, nhưng cũng chỉ có thể dùng được hai cái a, Chi Chi bây giờ còn đang ngủ.

“Huyết Yểm, ngươi thì sao?” không phải lúc này nó cũng bị đi.

“Ta cảm giác được cổ lực lượng này ở trên ta.” Huyết Yểm mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đây lại là sự thật, đáng ghét! Nó thể nhưng đường đường là thuần huyết thống…, sao có thể thua được cổ lực lượng này chứ.

Sắc mặt Quân Mộ Khuynh cứng đờ, nhìn bộ dáng giãy giụa của chúng nó, nàng thật không biết phải nói sao, nàng không nói gì ngửa mặt lên trời, ông trời sẽ không chơi nàng lúc này đấy chứ.

Cho dù như vậy, Huyết Yểm vẫn phóng ra uy áp của ma thú cao cấp, cường đại khí tức ở trên người Quân Mộ Khuynh bỗng nhiên phát ra.

Ma thú đang bạo động trên mặt đất, lập tức cảm giác được cổ lực lượng này, lực cờng cường đại làm chúng nó không tự chủ mà dừng bước, ngừng động tác trên tay, dại ra, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Không ít ma thú đã dừng lại, nhưng còn một số ít ma thú dường như không cảm nhận được uy áp của ma thú cao cấp, một chút cũng không thèm để ý, chúng nó còn đang không ngừng tàn sát những người xung quanh, người của Mộ Dung thành vừa mới tập trung lại lập tức bị đánh bay tứ táng.

Huyết Yểm hừ nhẹ một cái, uy áp càng nặng, trực tiếp làm những ma thú đang dừng lại cảm thấy hít thở không thông, thân thể cũng bắt đầu từ từ run rẩy.

Chúng nó khiếp sợ ngẩng đầu nhìn lên trời, uy áp này là của cao cấp ma thú, hơn nữa còn là… là cái gì? Ở sâu trong tiềm thức của chúng nó, chỉ biết là uy áp của ma thú tỏa ra, là một ma thú có huyết thống cực kỳ thuần khiết, nhưng là ma thú gì thì chúng nó không biết, mà cũng không biết được.

“Hừ! Chỉ là linh thú cấp bậc huyễn thú mà còn muốn biết thân phận bản thú, các ngươi xứng sao!” Huyết Yểm lạnh lùng nói, thanh âm lạnh băng truyền ra từ trong không gian mặt, thanh âm kia mang theo uy áp cường đại, làm các ma thú đứng trên mặt đất trực tiếp té xuống đất, bịt lỗ tai lại, không ngừng lăn lóc.

Mộ Dung Phượng Minh và Mộ Dung Phượng Ngâm đứng ở xa xa, chỉ nghe một tiếng rống đinh tai nhức óc, sau lại chẳng nghe thấy gì nữa.

Bọn họ âm thầm kinh ngạc, trên người Quân Mộ Khuynh vậy mà sẽ có lực lượng lợi hâị như vậy, nhìn ma thú ở trên mặt đất vừa lăn lộn vừa la hét, bọn họ mới biết một tiếng rống vừa rồi có uy lực mạnh cỡ nào, có thể làm cho ma thú cảm thấy đinh tai nhức óc, ngã lăn trên mặt đất.

“Rống!” có ma thú không muốn phục tùng cổ lực lượng này, chúng nó ngửa đầu lên trời rống, muốn xé nát lực lượng vờn quanh mình.

Những ma thú ngay từ đầu không ảnh hưởng bởi uy áp của Huyết Yểm càng trở nên hung ác và điên cuồng hơn, cường đại uy áp đúng là đã làm chúng nó dừng lại việc giết người, nhưng lại làm cho chúng nó càng hung ác hơn, mắt chúng dần dần biến thành màu đỏ, ngay cả tròng mắt màu trắng ở xung quanh cũng hiện rất nhiều tơ máu màu đỏ, chúng nó tức giận trừng mắt nhìn thân ảnh màu đỏ trên trời.

Những ma thú có thể bay được lập tức vỗ cánh, nhanh chóng bay về hướng Quân Mộ Khuynh.

Quân Mộ Khuynh không biết những ma thú này cảm giác được uy áp của Huyết Yểm lại trở nên hung mãnh và tàn bạo, nhưng nàng không bao giờ thả lỏng cảnh giác, nực cười, ngay cả uy áp của Huyết Yểm làm cho chúng nó sợ, rất muốn phản kháng, toàn thân run rẩy, chúng vẫn muốn tấn công nàng.

“Cẩn thận!” phía sau truyền đến thanh âm cảnh cáo.

Thân ảnh đỏ đậm nhanh chóng né tránh được công kích của ma thú, lúc này kim long ở trong không gian mặt lại mở miệng lần nữa.

“Đám ma thú này đã muốn biến đổi thành mãnh thú rồi, nếu như chúng nó không ngừng giết chóc nữa, chỉ sợ là không thể lưu lại được một ai.” Kim long cho tới bây giờ vẫn chưa cảm thấy mình nhếch nhác đến vậy, lực lượng kia quá mức cường đại, làm cho nó không thể làm gì được.

Lực lượng này tuyệt đối không thể đến từ bọn mãnh thú kia, dù cho những mãnh thú kia có bản lĩnh hơn nữa cũng chỉ là linh thú mà thôi, không thể hạ uy áp với nó được.

Quân Mộ Khuynh gật đầu, may mắn là Huyết Yểm vẫn còn có thể ra tay được, nếu không, ma thú này tiếp tục bạo động, chúng nó cuối cùng cũng sẽ chết, là bị nàng giết chết.

Một khi ma thú biến thành mãnh thú, như vậy trong mắt chúng nó chỉ biết giết chóc mà thôi, không còn biết gì nữa, cũng chẳng nhớ gì nữa, chúng nó tấn chức nhờ vào việc giết chóc, đẳng cấp càng cao càng khó đối phó.

“Mãnh thú thì phải làm sao đây?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi.

“Những ma thú biến chuyển thành mãnh thú nhất định phải giết chết, tiểu Khuynh, hiện tại ngươi đi xuống, ta sẽ nói cho ngươi biết đâu là mãnh thú, chỉ cần giết mãnh thú, những ma thú kia sẽ không bạo động nữa.” Huyết Yểm nghiêm túc nói, trong giọng nói không còn vẻ kiêu ngạo trước đây.

Quân Mộ Khuynh gật gật đầu: “Được, vậy ta đi xuống trước.”

“Mãnh thú là do ma thú biến chuyển thành, ma thú này là do bị nhân loại bức điên rồi, chúng nó muốn phản kháng cho nên mới dần dần biến thành mãnh thú.” Kim long lại giải thích lần nữa, thật ra ma thú này cũng là thân bất do kỷ mà thôi, chúng nó đã chuyển biến thành mãnh thú, muốn ngăn cản chúng nó giết người thì chỉ còn cách giết chúng mà thôi.

“Ta biết.” Quân Mộ Khuynh gật đầu, cần phải giết ma thú trước mắt này đã.

Ma thú phản kháng chiếm hết một phần ba, nếu như muốn giết hết, có nghĩa là phải giết hơn một trăm con, xem ra là sắp có một trận đánh ác liệt rồi.

Đối mặt với tình huống này, nàng chẳng những không hoảng loạn mà trên mặt còn lộ ra một nụ cười khát máu, trong thân thể nàng máu chiến đấu đang sôi sùng sục mới lên tấn công, Quân Mộ Khuynh cảm giác được nhiệt huyết sôi trào, con ngươi đỏ đậm nhìn ma thú ở dưới đất càng thêm đỏ hơn.

Huyết Yểm trong không gian cũng lộ ra nụ cười khát máu: “Lần này, chúng ta kề vai chiến đấu.”

“Được!” Quân Mộ Khuynh gật đầu, nàng cảm giác lực lượng trên thân thể càng mạnh, không biết từ lúc nào, một trường đao sắc bén màu đỏ tươi như máu đã xuất hiện trên tay nàng, trên thanh đao còn phát ra ánh sáng đỏ.

“Đây là?”

“Đây là ta đưa cho ngươi.” Huyết Yểm cười nhạt nói, vật này nó vốn nên đưa cho nàng sớm hơn.

“Cảm ơn!” Quân Mộ Khuynh mỉm cười, thân ảnh đỏ đậm lập tức nhảy vào trong đám ma thú đang bạo động.

“Quân Mộ Khuynh!” Mộ Dung Phượng Minh bắt đầu hối hận, thì ra bên người Quân Mộ Khuynh thật sự không có thần thú đi theo, vậy thì làm sao nàng có thể đối phó với đám ma thú này đây, đây không phải là muốn hại nàng sao? Dù cho nàng là đấu kỹ sư song nguyên tố đi chăng nữa thì cũng không thể đối phó với nhiều ma thú như vậy, một mình nàng sao có thể chứ.

Mộ Dung Phượng Ngâm đứng ở một bên, nắm chặt nắm đấm, có thể thấy được hắn đang rất lo lắng cho Quân Mộ Khuynh không kém hơn Mộ Dung Phượng Minh tí nào.

Quân Mộ Khuynh nhảy vào trong đám ma thú mới biết được, cái gì gọi là mãnh thú, chúng đúng là linh thú, nhưng lực lượng kia so với linh thú bình thường còn lợi hại hơn nhiều.

Ma thú bình thường, khi thấy Quân Mộ Khuynh đều vô cùng sợ hãi, chỉ có mãnh thú mới liều lĩnh xông lên, muốn xé nát nàng, đem lực lượng trên người nàng xé tan, Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt đứng tại chỗ, nắm trường đao mà Huyết Yểm cho nàng, không để mãnh thú kịp phản ứng đã chém ra một kiếm mang theo tia sáng nhàn nhạt.

Tia sáng kia bay tới trên người mãnh thú lại giống như đá chìm xuống biển, một chút động tĩnh cũng không có.

Đáng chết.

Lực lượng kia không có một chút tác dụng nào đối với mãnh thú cả, đánh lên người bọn chúng giống như mà bị kiến cắn một đốt mà thôi, chỉ có thể khiến cho chúng dừng bước lại, liếc mắt nhìn một cái rồi lại vọt tới.

Cần phải đổi cách khác thôi, cứ dùng cách này để đối phó với mãnh thú thì người chịu thiệt nhất định là nàng, thân ảnh đỏ đậm không ngừng đi qua lại giữa đàn thú, dùng chiêu để đối phó với ma thú bình thường để đối phó với mãnh thú là điều không thể, hiện tại nàng cần phải nghĩ biện pháp làm cho toàn bộ ma thú kinh sợ mà dừng tay.

“Kim ô hỏa!” nhìn thấy ma thú ở trước mặt chạy băng băng tới, Quân Mộ Khuynh lập tức ngưng tụ ra kim ô hỏa, dùng toàn lực mà tấn công.

Ánh sáng đỏ vàng đan xen nhau phóng ra từ trong đàn thú, hai người ở trên không trung nhìn thấy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, Quân Mộ Khuynh không có việc gì là tốt rồi.

Ma thú thấy Quân Mộ Khuynh đi xuống, chúng nó lập tức thay đổi mục tiêu, tấn công Quân Mộ Khuynh, không thèm để ý tới những người khác nữa, Mộ Dung Phượng Minh và Mộ Dung Phượng Ngâm thấy như vậy, đều lập tức chạy tới hỗ trợ, người của Mộ Dung gia nghe thấy tiếng rống cuả Huyết Yểm tất cả đều chạy ra, nhìn thấy ma thú đã đổi hướng công kích đều cảm thấy kỳ quái.

Tiêu Càn Khôn híp mắt, nhìn chằm chằm vào một chỗ: “Nhất định là Quân Mộ Khuynh.”

Quân Mộ Khuynh! Không phải là nàng đã đi rồi sao?

“Chúng ta đi hỗ trợ!” Mộ Dung Ngũ Vị hoàn hồn lại, lập tức phi thân vào trong bầy ma thú.

Quân Mộ Khuynh ra sức đánh chết ma thú, còn chưa kịp nhìn xem mãnh thú đã chết hay chưa thì đã thấy người của Mộ Dung gia đang ra sức đánh chết những ma thú bị uy áp ngăn cản.

Mấy người chết tiệt này! Con ngươi đỏ đậm sôi trào sát khí, một thân ảnh thoáng qua, Quân Mộ Khuynh lập tức xuất hiện ở trước mặt người của Mộ Dung gia: “Cút trở lại cho ta!” khốn khiếp, những người này là tới giúp hay là tới quấy rối?

Ma thú bình thường với mãnh thú mà cũng không biệt được hay sao? Những ma thú bình thường nếu muốn giết thì nàng đã sớm giết, còn cần để lại tới bây giờ sao?

“Quân Mộ Khuynh, ngươi đang nói cái gì? Aaaaa!” lời người nọ còn chưa nói xong thì thân thể đã bắt đầu phồng to lên, cảm giác đau đớn toàn thân lan ra.

PHANH một tiếng! Người kia rõ ràng là bị nổ tung, cho đến lúc chết, hắn cũng không biết là vì sao mình bị như thế.

Thấy một màn như thế, Quân Mộ Khuynh mới hừ nhẹ một tiếng, không ngờ thiên địa quy luật cũng còn có chút tác dụng như thế, nghiền xương thành tro.

“Quân cô nương?” Tiêu Càn Khôn nghi ngờ nhìn Quân Mộ Khuynh, vì sao…

“Các ngươi giúp người của Mộ Dung thành là được rồi, nếu các ngươi dám giết một con ma thú, ta sẽ giết các ngươi.” Mãnh thú có thể giết, nhưng những thứ kia chỉ là ma thú bình thường, mắt bọn họ có vấn đề hay là đầu óc có vấn đề vậy?

Mấy ma thú kia rõ ràng đã nằm xuống hết rồi, bọn họ đánh bọn chúng cũng không có đánh trả, bọn họ lại dám ra tay độc ác như vậy.

Người của Mộ Dung gia đều dại ra tại chỗ, người vừa rồi chẳng qua là không nghe lời Quân Mộ Khuynh, còn phản bác lại, sao có thể chết như vậy, ai có thể nói cho bọn họ biết đây rốt cuộc là vì sao không?

“Các ngươi còn không chịu tới đây giúp?” Mộ Dung Phượng Minh thừa dịp trầm mặt nói, bình thường quá dung túng cho bọn họ, cho nên bọn họ mới không phân biệt nặng nhẹ như thế.

Nghe thấy thanh âm của Quân Mộ Khuynh, mọi người mới hoàn hồn, kinh hoảng liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, xoay người chạy về hướng phía sau, quá đáng sợ.

Nhìn thấy người đều được Mộ Dung gia cứu đi, Quân Mộ Khuynh mới xoay người nhìn ma thú đang đuổi theo tới kia: “Huyết Yểm, đánh tiếp như vậy cũng không phải là cách tốt, dù cho tinh thần lực và thể lực của ta tốt, ở đây lại có hơn trăm con mãnh thú, cứ tiếp tục đánh như vậy, thể lực sớm muộn cũng sẽ bị hao hết.”

“Để cho những ma thú bình thường kia ra tay?” thanh âm trầm tư vang lên, Huyết Yểm trầm giọng nói.

“Ta cũng có ý đó.”

Sau khi nhất trí đồng ý, cường đại uy áp lại được phóng ra, mấy ma thú đang run rẩy đều đứng lên, kinh hoảng nhìn người trước mặt.

“Nếu các ngươi muốn sống thì phải giết mãnh thú đi, nếu không, kết quả cuối cùng, các ngươi cũng đoán được là gì rồi đấy.” Huyết Yểm trầm giọng nói, trong giọng nói mang theo uy áp rõ ràng, ma thú bình thường đều cảm giác thở không thông, nhưng lại không dám quỳ xuống.

Rống!

Ngao!

“…” thanh âm ma thú kêu gào vang lên ở xung quanh, ma thú bình thường đều đứng lên, đối mặt với những mãnh thú trước mặt.

Chúng nó đều biết, sau khi ma thú biến thành mãnh thú thì sẽ liều mạnh giết chóc, đợi sau khi giết hết toàn bộ nhân loại trên thế giới này thì sẽ bắt đầu giết đồng bạn, mặc kệ vì nguyên nhân gì, chúng nó đều phải giết mãnh thú trước mắt này.

Thấy ma thú bình thường đều thay đổi mục tiêu, toàn bộ đồng lòng đi đối kháng mãnh thú, trên mặt Quân Mộ Khuynh cũng lộ ra nụ cười, nụ cười ở khóe miệng còn chưa kịp cong lên thì liền cương ở trên mặt.

Đây là…

Nàng vội vàng dùng tinh thần lực thăm dò không gian nguyên tố, điểm đen nhỏ càng lúc dao động càng mạnh, hôm nay sao nó lại hưng phấn đến vậy?

Nhìn điểm đen nhỏ kia, Quân Mộ Khuynh có một đống nghi vấn không thể giải đáp được, nhưng mà điểm đen nhỏ kia cứ chạy lung tung trong nguyên tố không gian, nàng không thể sử dụng đấu kỹ được, rốt cuộc là nó muốn cái gì.

“Tiểu Khuynh, đã xảy ra chuyện gì? Lực lường trong không gian mặt càng lúc càng mạnh?” lại cứ tiếp tục như thế thì nó cũng không dám đảm bảo mình có thể thả ra uy áp được.

Quân Mộ Khuynh vô tội nhìn Huyết Yểm, nơi Huyết Yểm bị phong ấn bây giờ chỉ có một chút ánh sáng nhưng nàng cũng có thể đoán được vẻ mặt của nó bây giờ như thế nào: “Ta cũng không biết là vì sao nữa, điểm đen nhỏ trong không gian nguyên tố đột nhiên sôi trào, ta cũng không thể ngưng tụ được đấu kỹ.” kim ô hỏa cũng sợ nó, rốt cuộc nó là cái gì?

Điểm đen nhỏ?

Huyết Yểm cau mày, rốt cuộc trên người tiểu Khuynh còn có bao nhiêu bí mật?

Quân Mộ Khuynh cũng nóng nãy, rõ ràng nàng cảm giác được khí tức của ma thú đang tới gần mình, nhưng dù cho nàng dùng tinh thần lực cũng không thể làm cho điểm đen nhỏ dừng lại, không chỉ như thế, điểm đen nhỏ hình như càng lúc càng vui mừng.

Ai có thể nói cho nàng biết đây rốt cuộc là vì sao???

Quân Mộ Khuynh mở mắt ra, biểu tình có chút ngưng trọng, ma thú bình thường còn đang đối kháng với mãnh thú, mãnh thú hiện đang ở thế hạ phong, có thể có biện pháp nào làm cho mãnh thú an tĩnh lại, không còn ham muốn giết chóc?

Người đang suy tư không hề phát hiện ra, điểm đen nhỏ trong nguyên tố không gian đột nhiên phóng ra một luồng sáng màu xám nhạt, thẩm thấu từ trong cơ thể nàng, bay xa ra bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK