Mục lục
Nghịch Thiên Ngự Thú Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit : Hoa Thiên

Lưu Bối Bối thấy Lôi Huyên Nhi có hứng thú, vội vàng bước đi qua, vừa định mở miệng, bên tai liền truyền đến âm thanh cắt ngang.

“Huyên Nhi, ngươi đừng nghe người ta nói bậy, nếu như có chuyện gì, cho dù là ta, cũng không giúp được ngươi.” Cùng đi tới với Lôi Huyên Nhi, chính là người Bạch gia, người Bạch gia luôn luôn đoàn kết, không thích người khác làm thương tổn người trong nhà, nghe thấy các nàng muốn hãm hại Bạch Tử Kỳ, Bạch Tử Thông đương nhiên nhìn không được.

Lưu Bối Bối bĩu môi, không nói thêm gì nữa, nàng biết, có người Bạch gia ở đây, cho dù nàng nói cái gì, cũng sẽ không thành công, thật không rõ, Lôi Huyên Nhi người nhiều như vậy không đi thích, mà lại thích một mình Bạch Tử Thông.

Bạch Tử Thông là người nổi bật nhất trong con cháu Bạch gia, hắn là hi vọng của tỷ thí lần này, lúc này không bế quan, trái lại đi theo Lôi đại tiểu thư tới nơi này, đó chỉ là vì trả nhân tình mà thôi.

Bạch Tử Thông là người có thiên phú tốt nhất Bạch gia, quanh năm đương nhiên cũng sẽ không ở nhà cả ngày, vì vậy nên nương của hắn, thường xuyên một mình ở trong nhà, không có người nói chuyện, cũng không có ai tâm sự, Lôi Huyên Nhi từ nhỏ đã có tình ý với Bạch Tử Thông, cũng thường xuyên chạy qua Bạch gia, làm cho mẫu thân Bạch Tử Thông có người nói chuyện.

Chính bởi vì như vậy, Bạch Tử Thông cho dù lúc nào, cũng sẽ cho Lôi Huyên Nhi mặt mũi, giống như lần này cùng nàng đến Ma Vực rừng rậm vậy, đó hoàn toàn là vì trả nhân tình, không có ý tứ nào khác.

“Tử Thông…”

“Huyên Nhi, nếu như ngươi muốn đi tỉ thí ngũ đại gia tộc, ta không phản đối, thế nhưng, ngươi đã không được chọn, vậy cũng không thể hãm hại người được chọn, huống chi, Tử Kỳ nàng hiện tại cũng là thiên tài Bạch gia ta.” Bạch Tử Thông trịnh trọng nói, người Bạch gia tuy ôn hòa, nhưng bọn hắn cũng không khác các đại gia tộc, ngươi tranh ta đoạt, chỉ vì mình, người của bọn họ càng nhiều, thì khả năng thắng cũng lớn hơn.

Chỉ tiếc, người Bạch gia có thiên phú cực cao, thật sự quá ít, cũng dẫn đến bây giờ, Bạch gia cũng chỉ là đấu kỹ cuối ngũ đại gia tộc.

Lôi Huyên Nhi nhìn Bạch Tử Thông, đem lửa giận đầy ngập dằn xuống đáy lòng, nàng gắng sức nâng lên một nụ cười, chậm rãi đi tới bên người Bạch Tử Thông, mỉm cười nói, “Ta chỉ là vui đùa một chút mà thôi, cũng không phải thực sự muốn đối phó người nhà các ngươi.” cho dù là đối phó, nàng cũng sẽ không ở ngay trước mặt Tử Thông.

“Tốt nhất là như vậy, Huyên Nhi, nếu như ngươi thật sự làm gì đối với người của Bạch gia, vậy ngươi cũng biết tính của ta.” Bạch Tử Thông lạnh lùng nói, hắn sẽ không để cho bất cứ người nào thương tổn đến người của Bạch gia.

“Phốc…” Tiếng cười châm chọc từ phía đối diện truyền đến.

Ba người vội vàng nhìn lại phía trước mặt, chỉ thấy một nam tử, tay che miệng, đôi mắt nhìn hồng y nữ tử bên cạnh, nữ tử tóc đỏ mắt đỏ, trong mắt lộ ra băng hàn, không có một tia nhiệt độ.

Thiểm Điện che miệng lại, kỳ thực hắn biết mình không nên cười người ta, thế nhưng, hắn thực sự nhịn không được, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy có người kìm nén như thế, rõ ràng không thích người ta, thậm chí là ghét, còn phải kìm chế cùng ở bên cạnh người  ta.

“Miệng ngươi thật thối.” Quân Mộ Khuynh trừng mắt liếc Thiểm Điện một cái, đang muốn xoay người rời đi, bên tai lại truyền tới một giọng nói.

“Ngươi là Quân Mộ Khuynh?” Giọng nói bình thản  không có chút kinh ngạc.

Quân Mộ Khuynh nhìn nam tử sau lưng ba người đối diện, thở dài, nàng muốn biết, vì sao đến Ma Vực rừng rậm, cũng có người nhận ra nàng, nàng nổi danh như vậy sao? Nàng một chút cũng không muốn nổi danh như vậy.

“Đúng vậy.” Quân Mộ Khuynh đạm mạc trả lời.

“Hóa ra ngươi chính là Quân Mộ Khuynh, cùng với trong tưởng tượng của ta có chút không giống.” Ninh Giác cười ha hả nhìn Quân Mộ Khuynh, chuyến đi Ma Vực rừng rậm lần này, không ngờ sẽ gặp phải Quân Mộ Khuynh.

“Thật ngại, ta không phải thần, không giống bộ dạng trong cảm nhận của ngươi.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, cùng tưởng tượng của hắn không giống, tại sao nàng phải giống như trong tưởng tượng của hắn chứ?

Có bệnh!

Ninh Giác giật mình, nụ cười trên mặt mở rộng, Quân Mộ Khuynh quả nhiên rất có ý tứ, so với trong tưởng tượng còn có ý tứ hơn.

“Đúng rồi, Huyên Nhi tỷ tỷ, Quân Mộ Khuynh là bằng hữu tốt của Bạch Tử Kỳ.” Lưu Bối Bối kinh ngạc nói, ngày đó nhìn qua, Bạch Tử Kỳ đối với chuyện của Quân Mộ Khuynh đều rất quan tâm, một phế vật, còn quan tâm như vậy sao?

Lại có chuyện của nàng?

Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ, nàng đến Ma Vực rừng rậm, chỉ nghĩ rèn luyện tốt một chút, vì sao lại gặp được người tìm phiền toái? Tử Kỳ lúc nào lại chọc tới một đại tiểu thư như thế?

Huy hiệu kia… Người của Lôi gia?

“Quân Mộ Khuynh?” Lôi Huyên Nhi cau mày, không thèm liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng chính là Quân Mộ Khuynh, người không giống người, quỷ không giống quỷ, gương mặt kia ngược lại là vô cùng chói mắt.

“Có gì chỉ giáo?” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, hôm nay chuyện này không có giải quyết, muốn rời đi chỉ sợ là có người không cho phép.

“Lôi Huyên Nhi!” Bạch Tử Thông nhịn xuống lửa giận, lớn tiếng kêu lên.

Sắc mặt Lôi Huyên Nhi thay đổi một chút, trở nên tái nhợt, nàng vẫn là lần đầu tiên nghe thấy Bạch Tử Thông gọi nàng như vậy, từ nhỏ hắn là thanh mai trúc mã, nàng có thể không đếm xỉa đến mặt mũi, chạy tới nhà hắn, chính là vì muốn nhìn hắn một cái, mà hắn cho tới bây giờ cũng không có hung dữ với nàng giống như hôm nay vậy.

“Chủ nhân, lần này không liên quan đến ta, bọn họ tự tranh chấp nội bộ.” Bộ dáng Thiểm Điện là vẻ mặt xem kịch hay, chậc chậc, vợ chồng son cãi nhau, thật tốt, liền rùm beng lên, chẳng lẽ là vì chủ nhân, không có khả năng đi!

Ninh Giác nhíu mày, liếc mắt nhìn Bạch Tử Thông cùng Lôi Huyên Nhi một cái, trực tiếp vượt qua bọn họ, vừa định đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, Thiểm Điện đi ra một bước, ngăn ở trước mặt của hắn.

“Không cho phép tới gần cô nương nhà ta.” Nếu như Hàn Ngạo Thần nhìn thấy có nam nhân nào tới gần như vậy, hắn không có ra tay ngăn cản, xui xẻo vẫn là hắn, tên kia, chính là một bình giấm chua, ai biết lúc nào đổ.

Ninh Giác bất đắc dĩ nhìn Thiểm Điện, hắn chỉ là muốn tiến lên một bước mà thôi, sẽ không có những ý nghĩ khác, chỉ là sau khi nghe phụ thân nói về Quân Mộ Khuynh, hắn mới muốn gặp Quân Mộ Khuynh, nhìn xem, có phải thật giống như trong truyền thuyết hay không.

“Ninh Giác, ngươi tại sao lại ở chỗ này?” Bạch Tử Thông nghi ngờ hỏi, bọn họ đều là con cháu nổi bật trong gia tộc, tự nhiên cũng biết nhau, từ lúc Ninh Giác xuất hiện, hắn đã muốn hỏi.

Ninh Giác xoay người, rất tự nhiên nói, “Ta chỉ là thấy tỉ thí sắp tới gần, nghĩ đến Ma Vực rừng rậm nhìn xem có cái gì có thể thu hoạch hay không, liền gặp được các ngươi.” Chuyện này quả thực là như vậy, hắn cũng chưa từng nghĩ, Quân Mộ Khuynh lại xuất hiện ở trong Ma Vực rừng rậm, còn cùng bọn họ xảy ra xung đột.

“Nếu chúng ta đã không có chuyện gì, Thiểm Điện, chúng ta vẫn là trở về đi.” Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Lôi Huyên Nhi, nàng không muốn cùng người của Lôi gia đứng chung một chỗ, bằng không nàng sẽ nhịn không được mà ra tay.

Mặc dù nàng lại muốn báo thù, chút lý trí này vẫn có, nàng cũng biết bây giờ không phải là lúc báo thù, càng không muốn xúc động mà ra tay, giết một Lôi Huyên Nhi không khó, nhưng sẽ chỉ biết rước họa vào thân, nàng chân chính muốn làm, chính là làm cho Lôi gia triệt để bị diệt trừ.

Thiểm Điện hơi sững sờ, vội vàng đi theo phía sau Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân, nhanh như vậy trở về rồi, chúng ta vừa mới ra ngoài mà thôi.” Hắn bây giờ còn không muốn trở về.

“…” Quân Mộ Khuynh không nói gì.

Hắc Dực đứng ở một bên, nó biết mình không nên nói chuyện, cũng không có nói, thế nhưng lúc này, nó trái lại có chút hâm mộ Thánh Thú, có thể ngưng thái biến thành người, muốn nói cái gì liền nói cái đó, không có bất kỳ kiêng kỵ gì.

“Chủ nhân…” Thiểm Điện vẫn là không rõ, vì sao Quân Mộ Khuynh lại đột nhiên bỏ đi.

“Đổi địa phương.” Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Thiểm Điện một cái, lạnh lùng nói, nàng nói trở lại, chỉ là quay về đường cũ, không phải nói cứ như vậy trở lại, hắn tốt xấu gì cũng sống nhiều ngày làm người, thế nào liền nghe không hiểu tiếng người?

“…” Thiểm Điện cúi đầu, đi theo bên người Quân Mộ Khuynh, được rồi, hắn sai rồi, là hắn không hiểu ý tứ của chủ nhân.

Ninh Giác nhìn hồng ảnh rời đi kia, đáy mắt thoáng qua ý cười, phụ thân nói Quân Mộ Khuynh, chỉ là một thiên tài, một mặt lãnh khốc, sau khi bản thân nhìn thấy, hắn phát hiện, Quân Mộ Khuynh cũng có một mặt khác.

Bạch Tử Thông liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, nghi ngờ hỏi, “Nàng sao có thể đến Ma Vực rừng rậm?” Quân Mộ Khuynh không phải nghe nói đã đi Quân gia, người Quân gia sẽ thả nàng đi, hơn nữa còn tới Ma Vực rừng rậm?

Ninh Giác nhún nhún vai, hắn vừa mới tới nơi này, làm sao biết là vì sao, “Vậy theo ta cùng nhau vào thành, hay tiếp tục đi dạo?” Ninh Giác nhịn cười, Bạch Tử Thông cùng ở bên cạnh hai người này, chắc là nghẹn nhiều lắm.

“Trở về thôi.” Hắn cũng không muốn ở lại chỗ này.

“Ta muốn ở lại.” Lôi Huyên Nhi tùy hứng nói, nàng vẫn muốn ở Ma Vực rừng rậm đi dạo một vòng, nàng khó có được cơ hội như vậy, nhất định sẽ không bỏ qua.

Còn có Quân Mộ Khuynh, đã là bằng hữu của Bạch Tử Kỳ, nàng nhất định sẽ không để cho Quân Mộ Khuynh dễ chịu, như thế nào đi nữa, nàng cũng chỉ là một người bị Quân gia trục xuất, có cái gì đắc ý chứ, nàng cũng không tin, Quân Mộ Khuynh bị nàng đả thương, nàng còn dám tìm phiền toái cho mình!

Lưu Bối Bối đứng ở một bên, si mê nhìn Ninh Giác, người này so với thiên tài Bạch gia đẹp hơn nhiều, Bạch Tử Thông mỗi ngày đều mặt khó chịu, này sẽ không giống, cười a, nhìn qua cũng không tệ lắm.

“Vậy để cho các ngươi, ta đi về trước.” Bạch Tử Thông lạnh lùng nói, nàng thích đi đâu thì đi, từ hôm nay trở đi, giữa bọn họ, ai cũng không nợ ai!

Bạch Tử Thông đem túi gấm long phấn duy nhất trên người bỏ vào tay Lôi Huyên Nhi, xoay người theo Ninh Giác rời đi, bị bằng hữu biết hắn lãng phí thời gian bế quan, cùng một tiểu thư tùy hứng đến Ma Vực rừng rậm, hắn sau này còn mặt mũi nào gặp bọn họ.

Ninh Giác chỉ nhìn, cũng không nói gì thêm, đối với người Lôi gia, hắn vẫn luôn không có thiện cảm gì, người Lôi gia thường xuyên ỷ vào vị trí Lôi gia xếp hạng thứ ba, bắt nạt người Ninh gia bọn họ, việc này hắn đã sớm bất mãn.

Lần này, hắn nhất định phải đem người Lôi gia giẫm ở dưới!

Lôi Huyên Nhi ngây ngốc nhìn túi gấm trên tay mình, cùng bóng lưng Bạch Tử Thông rời đi, nàng trợn tròn mắt, vừa rồi nàng chẳng qua chỉ giận dỗi nói như vậy, là muốn hắn ở lại mà thôi, nhưng hắn lại lựa chọn rời đi.

“Huyên Nhi tỷ tỷ…” Lưu Bối Bối chần chừ kêu lên, người cũng đi rồi, còn nhìn cái gì.

“Đừng gọi ta, ta…”

“Lôi tiểu thư!” Âm thanh kinh ngạc truyền đến, Lôi Huyên Nhi ngẩng đầu, liền nhìn thấy người Quân gia vội vã đi tới.

“Chuyện gì?” Lôi Huyên Nhi ngạo nghễ hỏi, đối với người Quân gia, căn bản là chẳng thèm ngó tới.

Quân Đan liếc mắt nhìn Lôi Huyên Nhi, trong mắt thoáng qua một tia cười lạnh, “Chỉ là muốn hỏi một câu, ngươi có từng thấy tôn tiểu thư nhà ta không.” Vì Quân Mộ Khuynh, hắn vẫn phải nén giận, ai bảo lão gia tử có mệnh lệnh, phải tìm được tôn tiểu thư mới có thể trở về.

Lôi gia tính thứ gì, dám ở trước mặt người Quân gia bọn họ sai khiến, mấy năm này thực lực Lôi gia lớn mạnh không như trước đây, hôm nay còn có thể chen ở vị trí thứ ba hay không còn không chắc, thật không biết là người nào hảo tâm, đem thế lực Lôi gia ở công hội lính đánh thuê nhổ bỏ, thật là một người hảo tâm, mà còn có rất nhiều người Lôi gia mạc danh kỳ diệu mất tích, báo ứng!

“Tôn tiểu thư nhà các ngươi, ta làm sao biết là ai!” Lôi Huyên Nhi nhìn cũng không nhìn liếc Quân Đan một cái, người Quân gia, nàng không cần phải mỗi người đều biết.

“Quân gia không có vị tôn tiểu thư thứ hai, chỉ có một vị, là Quân Mộ Khuynh.” Thấy Lôi Huyên Nhi không cho mình sắc mặt tốt, trong lòng Quân Đan cũng nổi giận, hắn cũng không nói một lời, Lôi Huyên Nhi nàng ngược lại bày lên dáng vẻ kiêu căng, dáng vẻ kiêu căng thật lớn.

Lưu Bối Bối trừng lớn hai mắt, kinh ngạc nhìn Quân Đan, nàng vừa rồi có phải là nghe lầm hay không? Quân Mộ Khuynh là tôn tiểu thư Quân gia!

Xong rồi, lần này thực sự xong rồi, nàng vừa rồi nói như vậy, Quân Mộ Khuynh khẳng định đều nghe được toàn bộ, vốn cho rằng Quân Mộ Khuynh chỉ là một người không được Quân gia coi trọng, nhưng bây giờ lại thành tôn tiểu thư Quân gia.

“Quân Mộ Khuynh lúc nào thì biến thành tôn tiểu thư Quân gia!” Lôi Huyên Nhi cũng là vẻ mặt khiếp sợ, tôn tiểu thư Quân gia, đây chính là xưng hô trực hệ nhất mạch mới có, Quân Mộ Khuynh không phải rời khỏi Quân gia rồi sao, từ lúc nào, biến thành tôn tiểu thư Quân gia?

Quân Đan đối mặt với kinh ngạc của hai người, chỉ lãnh đạm nói một câu, “Tôn tiểu thư, vẫn luôn vậy, cho tới bây giờ cũng không có thay đổi qua, người ngoài tin lời nói tức giận của tiểu thư, chỉ có thể nói rõ người ngoài ngu dốt mà thôi.” Gia chủ cho tới bây giờ cũng chưa có đáp ứng bọn họ thoát ly, không phải tôn tiểu thư thì là cái gì?

“Ta chưa từng thấy qua.” Lôi Huyên Nhi xoay mặt sang nơi khác, không nhìn Quân Đan, khi nàng nhìn thấy Quân gia phái ra nhiều người như vậy đi tìm Quân Mộ Khuynh, vừa tức lại không cam lòng, lại không thể phát tác.

Quân Mộ Khuynh đích thực làcháu gái Quân Chấn Quân gia, nàng không có gì bất mãn, chỉ là nàng chỉ cần nghĩ tới Quân Mộ Khuynh, trong lòng liền vô cùng khó chịu, nàng cũng là trực hệ nhất mạch, vì sao tới Ma Vực rừng rậm này, Lôi gia không có phái bất luận người nào ra đây tìm nàng.

“Phải không?” Quân Đan tiến tới một bước, mắt nhìn Lôi Huyên Nhi, “Tại sao ta lại có cảm giác Lôi tiểu thư đang nói dối?” Nếu như nàng chưa từng thấy qua, sẽ lộ ra vẻ mặt như thế sao, Lôi Huyên Nhi nàng có thể lừa gạt được hắn.

Lôi Huyên Nhi giả vờ trấn định, nhìn Quân Đan, ngước cổ nói, “Chưa từng thấy chính là không có gặp.”

“Hi vọng là như vậy, người tới, đưa Lôi tiểu thư về Lôi gia, hơn nữa nói cho gia chủ Lôi gia, để hắn quản lý con cháu nhà bọn hắn thật tốt, nếu như ở Ma Vực rừng rậm này xảy ra chuyện gì, đừng có nói là người khác giết người Lôi gia bọn hắn.” Bộ dáng Quân Đan khóa chặt Lôi Huyên Nhi, hừ nhẹ một tiếng, bước nhanh đi về phía trước.

Quân Đan hiện tại rất phiền não, hắn gần như đã đem những đường đi vào Ma Vực rừng rậm, đều tìm, vẫn không nhìn thấy tôn tiểu thư, tôn tiểu thư cần gì phải làm khó hắn vậy chứ, nếu lần này hắn làm chuyện không tốt, làm không tốt, cũng sẽ bị gia chủ siết chết, nếu không chính là bị hù chết.

“Vâng.” Quân Đan nói xong, lập tức có hai người đi ra, đi tới bên người Lôi Huyên Nhi.

“Không cần các ngươi dẫn đường, chính ta tự đi.” Lôi Huyên Nhi không khỏi thở phào nhẹ nhõm, phải biết nàng cũng không dám một mình đi lại ở Ma Vực rừng rậm, cho dù là có mang theo túi gấm long phấn, ai biết Ma Vực rừng rậm có chuyện gì.

“Ầm!” Đất rung núi chuyển một tiếng vang lên ở phía trước, mọi người lập tức dừng bước lại, đều nhìn về  hướng bên kia.

Bụi vung lên, ngay khi toàn bộ bụi đất tan đi, liền nhìn thấy đầy đất hỗn độn, một hồng ảnh lẳng lặng đứng ở giữa, lạnh như băng nhìn về một phương hướng.

Thiểm Điện ho khan không ngừng, con báo đất đáng chết này, không có việc gì làm bụi đất vung lên như thế làm cái gì, khiến cho chướng khí mù mịt, xem đi, chủ nhân đang trách hắn.

“Chủ nhân.” Thiểm Điện chậm rì rì đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, hắn thật không phải cố ý.

“Thiểm Điện, ngươi là phong nguyên tố, nó là thổ nguyên tố, bụi đất của nó bị ngươi thổi một cái, không phải toàn bộ đều bay sao?” Quân Mộ Khuynh ho khan mấy tiếng, nàng còn tưởng rằng Thiểm Điện sẽ xử lý rất tốt, kết quả…

“Chủ nhân, việc này thực sự chỉ là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn cũng phân làm rất nhiều loại, ngươi cũng biết.” Hắn thực sự không phải cố ý, ai biết con đất báo đáng chết này, sẽ thả ra nhiều bụi đất như thế chứ.

Quân Mộ Khuynh lập tức yên lặng không nói gì, nếu không phải chỉ có thân thể Bá Hiêu với nàng cao tương tự nhau, nàng nhất định sẽ để cho Thiểm Điện giả làm Xích Quân, người này, làm việc không tốt mà còn tạo thêm phiền, hắn trái lại rất chịu khó.

“Ách…”

“Chủ nhân, rất nhiều tiếng bước chân đi qua đây, giống như là có rất nhiều nhân loại đi tới, còn có, một con linh thú cũng chạy tới hướng chúng ta bên này.” Hắc Dực bay trên không trung, vội vàng nói, linh thú, nó muốn thử một chút, chỉ là có nhân loại đi qua đây.

Ở trong Ma Vực rừng rậm, bất luận nhìn thấy ma thú dạng gì, cũng chưa tính là hiếm lạ nhất, ở Ma Vực rừng rậm, có một ít chuyện, có ít người cả đời khó gặp được một lần, nhưng ở trong Ma Vực rừng rậm, lại rất dễ nhìn thấy, hơn nữa còn là chuyện bình thường.

Ngay khi Quân Mộ Khuynh muốn mở miệng, thân ảnh khổng lồ đập vào mi mắt, khí tức nóng rực nhào tới, bạch đỉnh quạ từ không trung bay tới, lao thẳng tới Quân Mộ Khuynh.

“Bạch đỉnh quạ?” Trong đầu Quân Mộ Khuynh đột nhiên nhớ tới, đã từng, cũng chính là trước đây không lâu, con hồng đỉnh quạ nào đó, nói thiếu nàng ba điều kiện, thế nào, điều kiện không có làm được, sẽ tới giết người diệt khẩu sao?

“Chủ nhân!” Thiểm Điện kinh hô, lúc này chủ nhân còn có tâm tình phân tâm? Ma thú kia là bay về hướng nàng đi, bản thân hắn lại không thể ra tay, hắn biết chủ nhân là ra rèn luyện, hơn nữa sẽ không ra tay giúp đỡ.

Quân Mộ Khuynh vội vàng hoàn hồn, âm thanh lạnh như băng vang lên, “Hỏa lá chắn!” Kim sắc quang mang bắn ra bốn phía, ngân kiếm triển khai, tứ hành tinh óng ánh chói mắt, mười hai khối ngũ giác tinh, khỏa khỏa sáng ngời, chậm rãi hiện ra.

Kim sắc hỏa lá chắn ngăn cản trước mặt Quân Mộ Khuynh, bạch đỉnh quạ kia vội vàng thắng gấp bước chân, nhìn hỏa lá chắn kim sắc, ánh mắt lộ ra một tia kinh hoảng, vẫy cánh lên, quay đầu liền đi.

“Còn muốn chạy! Phải hỏi bản cô nương có đồng ý hay không!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, dám xông lên, sẽ phải tỉnh ngộ!

Quân Mộ Khuynh phi thân đuổi theo bạch đỉnh quạ, hồng sắc thân ảnh trên không trung xẹt qua, ba chữ lạnh như băng vang lên ở trên đỉnh đầu mọi người.

“Kim ô hỏa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK