Beta: Zi
Người Quang điện bị Quân Mộ Khuynh đả thương, thiếu chút nữa thổ huyết, rõ ràng chính là mấy người bọn họ không nói lời nào liền xông lên, làm sao khi nàng đến đây, thì biến thành bọn hắn vây đánh!
Thánh Quang muốn nổi cáu, tay chắp sau lưng nắm chặt, hai mắt trừng Quân Mộ Khuynh, vô sỉ!
Năm người đứng ở phía sau Quân Mộ Khuynh lúc này hiểu rõ, bật cười khanh khách, người Quang Minh thánh điện các ngươi không phải am hiểu nhất chính là đem đen nói thành trắng sao? Lần này nói lại các ngươi a, đáng đời tức chết các ngươi!
“Còn có, ta thấy trí nhớ của thánh tử có phải hay không có chút vấn đề?” Quân Mộ Khuynh khẽ nhíu mày.
“Mong Quân cô nương chỉ giáo!” Mấy chữ này, quả thực là từ trong kẽ răng bật ra, Thánh Quang hận không thể một chưởng đánh xuống, để Quân Mộ Khuynh ngậm miệng, nhưng lại không thể làm như vậy.
Vừa nãy không có người nào, dù cho xuất thủ cũng chỉ có mấy người bọn hắn nhìn thấy, nhưng bây giờ đã bao vây rất nhiều người, trong đó không ít người còn là tín đồ của Quang Minh thánh điện, hắn không thể tùy tiện xuất thủ.
“Còn nói Quân Mộ Khuynh ta cùng quang minh chi thần đối nghịch, hình như thánh tử nói ngược rồi? Ngày trước, Quang Minh thánh điện còn nói ta giết tiểu thư Mạc gia, thậm chí ngày hôm qua thánh tử còn mang theo mấy trăm người đến phong thiên bồn địa để đuổi giết ta, nếu không phải là sư phụ ta Mạc Tương Thủ đại nhân, chỉ sợ hiện tại ta đã chết ở dưới tay Quang Minh thánh điện, a, đúng rồi, ta nghe nói ở phía trước Phong thành, không phải Quang Minh thánh điện còn dán thông cáo, để tất cả tín đồ quang minh đuổi giết ta sao? Tại sao lúc ta tới, toàn bộ thông cáo liền không thấy, là Quang Minh thánh điện chột dạ, hay là chuyện này bị sửa đổi, là các ngươi hư cấu? Dùng để bôi nhọ ta?” Quang Minh thánh điện hắn không phải biết ăn nói, cùng quang minh chi thần đối nghịch, chậc chậc, tội danh này đặt ở trên người nàng, những tín đồ quang minh chi thần, còn không nhảy lên cắn chết nàng.
“Đúng vậy, đây là có chuyện gì, chẳng lẽ Quang Minh thánh điện vu tội vị cô nương này, Mạc Tương Thủ đại nhân nếu như là sư phụ vị cô nương này, vị cô nương này sao có thể giết người Mạc gia.” Âm thanh chất vấn từ trong đám người truyền đến.
“Đúng vậy, chẳng lẽ là Quang Minh thánh điện mượn danh nghĩa quang minh chi thần, cùng danh nghĩa Mạc gia để lừa gạt người?”
Lời của Quân Mộ Khuynh khiến tất cả mọi người lộ ra ánh mắt chất vấn đối với Quang Minh thánh điện, mặc dù bọn họ là tín đồ quang minh chi thần, nhưng cũng không phải tín đồ Quang Minh thánh điện, Quang Minh thánh điện nhắn nhủ ý chỉ của quang minh chi thần, ai biết bọn họ có đem ý chỉ quang minh chi thần thay đổi hay không, quang minh chi thần sẽ không tùy tiện vu tội một người.
Sắc mặt Thánh Quang lúc xanh lúc tím, hai mắt nhìn chằm chằm Quân Mộ Khuynh, hận không thể ở trên người nàng chọc hai cái lỗ, cơn tức giận càng lúc càng lớn, hắn lại không thể phát tiết, nếu như hắn thực sự động thủ, vậy chứng minh lời nói của Quân Mộ Khuynh là sự thật.
Chiến Sí đứng ở trên không trung, vai run rẩy một trận, đồ đệ này của hắn, tại sao lại đáng yêu như thế, Quang Minh thánh điện, các ngươi không phải rất biết ăn nói hay sao? Tại sao lần này á khẩu không trả lời được, các ngươi là một đám khốn khiếp, lừa người còn thiếu sao? Muốn hắc hơn đồ đệ của ta, vậy trở về tu luyện thêm mười năm tám năm rồi trở ra.
Phong Vân Đình vội vã chạy tới vừa mới đứng vững, nghe thấy lời nói của Quân Mộ Khuynh thiếu chút nữa khiến hắn ngã xuống, mấy trăm người vây đánh, Quân Mộ Khuynh nàng còn có thể lại khoa trương một chút sao? Hôm qua rõ ràng chỉ có hai ba mươi người, thế nào tới lời nàng lại biến thành mấy trăm.
Quang Minh thánh điện các ngươi hắc, nhưng Quân Mộ Khuynh so với các ngươi còn hắc hơn, các ngươi đâu phải là đối thủ của Quân Mộ Khuynh nàng, mới dăm ba câu các ngươi ngay cả nói cũng nói không được.
“Chuyện này, Thánh Quang còn phải đi về hỏi thần một chút, nếu thực sự là ý chỉ của thần, vậy nhất định có lý do của thần, nếu chuyện này cũng không phải là như vậy, đến lúc đó cô nương còn thuần khiết cũng là chuyện tốt, Thánh Quang sẽ đem ý chỉ chính xác của thần nói cho mọi người.” Thánh Quang khẽ nói, mặc dù trong lòng đã đầy một bụng lửa giận, nhưng thần sắc vẫn trang trọng như cũ, thánh khiết.
Chiến Sí bay xuống, đi tới bên cạnh Quân Mộ Khuynh, không nhịn được cười to, hỏi thần một chút, chỉ sợ là trở về nghĩ đối sách.
“Sư phụ, ngươi xem một chút, thánh tử quang minh đây mới gọi là thật lợi hại.” Quân Mộ Khuynh nhìn Thánh Quang, nói với Chiến Sí, nàng cũng nói hắn diễn xuất vậy không được, Thánh Quang người ta, cũng đã đến tình trạng phát điên, thế nhưng thần sắc hắn vẫn như cũ, không có nửa điểm tức giận, lửa giận đã đốt hết toàn thân, thánh tử quang minh người ta ngay cả chân mày cũng không nhăn một chút.
Chiến Sí như có điều suy nghĩ gật gật đầu, đây thật là lợi hại, bị đồ đệ bảo bối của hắn chọc tức thành như vậy, cũng không hừ nửa câu, thảo nào đồ đệ bảo bối chỉ liếc mắt một cái liền chọc thủng được diễn xuất của hắn.
“Thánh tử Quang minh, ngươi vừa nói muốn hỏi ý chỉ của quang minh chi thần, vậy dù sao cũng phải có một thời gian, Quân Mộ Khuynh cũng không thể vẫn bị người hãm hại, nếu như ta trong lúc xúc động làm chuyện gì, Quang Minh thánh điện cũng không lấy làm phiền lòng chứ.” Đem tất cả trách nhiệm giao cho quang minh chi thần, nếu như quang minh chi thần biết tín đồ đối xử với mình như thế, có phải tức giận đến thổ huyết hay không.
“…”
Uy hiếp, hồng quả quả uy hiếp, xúc động, Quân Mộ Khuynh nàng sẽ xúc động, cho dù là xúc động, đó cũng là cố ý xúc động.
“Một tháng!”
“Được! Ở đây hẳn là có rất nhiều tín chúng quang minh chi thần, mọi người cần phải vì bản cô nương làm chứng, nếu như Quang Minh thánh điện không cho bản cô nương một lời giải thích, vậy thì đó chính là bọn họ tự chủ trương, bóp méo ý chỉ quang minh chi thần.” Quân Mộ Khuynh vội vàng nói, nàng ngược lại muốn nhìn một tháng sau Quang Minh thánh điện có thể có câu trả lời gì.
Mấy người Lạc Ưng Hùng đều buồn cười, bóp méo ý chỉ quang minh chi, tội danh này khá lớn, nếu như nói chuyện này là ý chỉ quang minh chi thần, như vậy, thì phải đưa ra một lý do thuyết phục, nếu đây không phải là ý chỉ quang minh chi thần, vậy Quang Minh thánh điện sẽ làm nhiều người tức giận, mặc kệ làm như thế nào, trái phải cũng không phải là người, ngoan, đủ ngoan!
“Đúng đúng, Quang Minh thánh điện phải cho bảo bối của ta một câu trả lời, một tháng sau nếu như các ngươi không có nói rõ, vậy Quang Minh thánh điện…” Nói nói Chiến Sí liền cười lên, chiêu này cao, thật sự là cao, các ngươi trâu bức, đồ đệ hắn càng trâu bức, để xem Quang Minh thánh điện các ngươi làm như thế nào.
Phong Vân Đình xem thường nhìn Chiến Sí, đồ đệ của ngươi, đương nhiên đồ đệ ngươi nói cái gì cũng đúng, trước đây tại sao hắn không có phát hiện Chiến Sí đại nhân, sẽ nghe lời như thế, đương nhiên, là ngoại trừ rượu gì đó ra, còn có thể nghe lời như thế, nhưng mà Quân Mộ Khuynh quả thực là đủ ngoan, một câu so với một câu hắc hơn, đem Quang Minh thánh điện theo quang minh chi thần một mạch hắc đến.
“Quân cô nương, Thánh Quang cáo từ!” Thánh Quang nho nhã lễ độ nói, quét mắt người nằm trên đất, xoay người bước nhanh rời đi, Quân Mộ Khuynh!
Thấy người Quang Minh thánh điện đều rời đi, người vây xem cũng đều tản đi, thánh tử đã nói sẽ có câu trả lời, vậy bọn họ còn nói cái gì nữa, quang minh chi thần, sẽ không vu tội một người bình thường.
Năm người đứng ở sau lưng Quân Mộ Khuynh nhìn sửng sốt, chuyện này… Giải quyết rồi!
“Tiểu Khuynh, Quang Minh thánh điện nhất định sẽ không bỏ qua như vậy.” Lạc Ưng Hùng cau mày hỏi.
“Có lời gì quay về rồi nói.” Quân Mộ Khuynh liếc nhìn chung quanh, xoay người đi trở về.
Phong Hành chạy tới nơi này, tất cả mọi chuyện đã giải quyết xong, mọi người đều rối rít rời đi, thời điểm hắn tới gặp được Thánh Quang, nhìn hắn lửa giận ngập trời rời đi, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì, hiện tại vừa nhìn, cũng không có chuyện gì.
Chiến Sí nhấc chân đang muốn đi theo, nhưng nhìn thấy Phong Vân Đình bên cạnh, lập tức xoay người, chặn bước tiến của hắn.
“Chiến Sí đại nhân…”
“Đêm nay ta nhất định sẽ đi, còn có còn có, thuận tiện nói cho phụ thân ngươi biết, chuẩn bị rượu ngon cho ta, không có rượu ngon ta sẽ không đến.” Chiến Sí phất tay một cái nói, còn muốn đi theo bọn họ, không có cửa đâu, vì an toàn của đồ đệ bảo bối, hắn nhất định không thể để cho tiểu tử này tiếp cận.
Quân Mộ Khuynh xấu hổ, bọn họ là suy nghĩ quá nhiều đi, làm sao mà một hai giống như phòng sói, Nam Ngưng học viện cũng có hai người, nàng khó có thể tưởng tượng, bốn lão đầu này giống như một, vậy thì sẽ là tình cảnh như thế nào.
Lạc Anh Ninh khóc lóc nhìn hành động của Chiến Sí, từ lúc nào tiểu Khuynh có sư phụ, hơn nữa vị sư phụ này, đối với những nam tử đến gần tiểu Khuynh đều phòng bị, giống như bất cứ lúc nào bọn họ cũng sẽ cướp tiểu Khuynh đi vậy.
“Được rồi.” Cuối cùng Phong Vân Đình chỉ có thể đáp, từ lúc nào hắn làm người lại thất bại như thế?
Sau khi Phong Vân Đình rời khỏi, vui vẻ nhất chính là Chiến Sí, hắn vui vẻ đi tới bên cạnh Quân Mộ Khuynh, đắc ý dào dạt nhìn Quân Mộ Khuynh, bên tai truyền đến âm thanh, khiến bước chân hắn lảo đảo một chút, lui về phía sau vài bước.
“Ngươi là Chiến Phong hội trưởng!” Lạc Ưng Hùng vẫn không mở ra miệng nói chuyện, đột nhiên thốt ra một câu như vậy, vài đạo ánh mắt thoáng qua, nhìn về phía Chiến Sí.
“Chiến Phong hội trưởng?” Tay Quân Mộ Khuynh để dưới cằm, như có điều suy nghĩ nhìn Chiến Sí, hóa ra hắn đổi tên, thảo nào ở Phong thành, không ai có thể nhận ra thân phận của hắn, Chiến Sí đại nhân, Chiến Phong hội trưởng.
Chiến Sí ổn định bước chân, cười ha hả đi tới trước mặt Lạc Ưng Hùng, “Tiểu tử, ngươi nhận lầm người, ta gọi là Chiến Sí, không phải Chiến Phong, Chiến Phong là ai?” Chiến Sí cố ý giả bộ ngu ngốc, đã nhiều năm như vậy, tại sao còn có người có thể nhìn thấy hắn liền nhận ra thân phận của hắn, rõ ràng hắn cố ý…
Chiến Sí chợt nhớ tới, vì để cho đồ đệ mình giữ lại ấn tượng tốt, hắn chỉ ăn diện một chút, mặc dù cùng trước đây có chút không giống, thế nhưng dù sao cơ bản đều là như nhau, hắn muốn biết, vì sao người lính đánh thuê công hội lại ở chỗ này, lính đánh thuê công xã không có chuyện gì phải làm sao? Xong rồi, ngày vui đã chấm dứt!
“Thật sự là Chiến Phong hội trưởng!” Lạc Ưng Hùng vui mừng nói, hôm nay chẳng những là tìm được tiểu Khuynh, còn tìm được Chiến Phong hội trưởng đây thật là một chuyện tốt, việc này thật tốt quá, sau này lính đánh thuê công hội có hắn chủ trì, còn sợ có người cấu kết với người ngoài hay sao!
“…” Chiến Sí ngửa mặt lên trời thở dài, hắn thật không phải, tại sao không ai tin tưởng mình.
“Ca, ngươi nói, hắn, hắn chính là Chiến Phong hội trưởng! Một chút cũng không giống.” Lạc Anh Ninh xem thường nhìn Chiến Sí, không khỏi lắc lắc đầu, người này lớn như vậy, đâu có bộ dáng hội trưởng, cho dù nàng chưa từng thấy qua hội trưởng, nhưng ít ra cũng nghe người ta nói qua, Chiến Phong hội trưởng trong truyền thuyết, đâu có bộ dạng này.
Chiến Sí nghe Lạc Anh Ninh nói như vậy, lập tức tiến đến trước mặt nàng, “Tiểu nha đầu này nói không sai, ngươi xem ta, ta đâu có bộ dáng hội trưởng, tiểu tử, nghe ta nói một câu, ta chỉ là một luyện khí sư, không phải là hội trưởng gì cả, Chiến Phong thì ta đã từng nghe nói qua, chỉ có điều ta tuyệt đối không phải là hắn.” Dù cho vậy, cũng sẽ không thừa nhận.
Câu nói sau cùng Chiến Sí là ở trong lòng nói, cười nhạo, không tới cuối cùng, hắn kiên quyết sẽ không thừa nhận thân phận của mình!
“Ta cũng từng nghe nói, Chiến Phong hội trưởng là hỏa nguyên tố đấu kỹ sư, lại vô cùng thích luyện khí, thời điểm hắn trở thành hộ trưởng công hội lính đánh thuê, cũng đã là huyền hỏa luyện khí sư, ngài nhất định là hội trưởng không sai!” Lạc Ưng Hùng chính là có chết cũng không tin lời Chiến Sí.
Hai tay Quân Mộ Khuynh khoanh trước ngực, bĩu môi, nàng đã sớm nói hắn diễn xuất không được, hiện tại bị người quen nhìn thấy, thân phận thoáng cái liền bại lộ.
“Đồ đệ ngoan, ngươi nói một chút.” Khóe mắt Chiến Sí nhìn thấy vẻ mặt xem trò hay của Quân Mộ Khuynh, ở trong lòng nói thầm, không lương tâm, một mình hắn bị vây công, nàng vậy mà lại không ra tay giúp đỡ, những người này là bằng hữu của nàng, nàng nói một lời, so với mười câu của hắn đều có ích hơn.
Quân Mộ Khuynh chậm rãi đi tới bên cạnh Chiến Sí, mỉm cười nhìn Chiến Sí, khẽ nói, “Ta cái gì cũng không biết.” Nàng đã sớm nói, nếu có người biết thân phận của hắn, những người đó có thể xuất thủ còn lợi hại hơn nàng, hắn vẫn không tin, hiện tại biết sai rồi sao!
“Đồ đệ ngoan, ngươi không thể đối xử với sư phụ như thế, chỉ cần một câu nói của ngươi, bọn họ nhất định sẽ tin.” Vẻ mặt Chiến Sí cầu xin nói, hắn rốt cuộc thu nhận đồ đệ gì, thế nào khuỷu tay ra bên ngoài quải, giúp đỡ người khác, không giúp sư phụ.
“Chiến Phong hội trưởng, ngươi không thừa nhận ta cũng biết chính là ngươi, phó đội trưởng Huyết Nguyệt dong binh đoàn gặp qua hội trưởng công hội lính đánh thuê.” Lạc Ưng Hùng hai tay ôm quyền, lập tức kêu lên.
Huyết Nguyệt dong binh đoàn! Chiến Sí lập tức nghĩ đến lệnh bài lính đánh thuê trên tay Quân Mộ Khuynh, đó không phải là lệnh bài Huyết Nguyệt dong binh đoàn sao?
“Đồ đệ ngoan, ngươi rốt cuộc ở vị trí gì ở Huyết Nguyệt dong binh đoàn?” Hắn sớm nên nghĩ đến, sớm nên nghĩ đến, đồ đệ ngoan có lệnh bài lính đánh thuê, vậy khẳng định là quen biết người công hội lính đánh thuê, mà những người ở công hội lính đánh thuê này, vừa nhìn thấy đồ đệ ngoan là nàng, càng thêm vui vẻ phấn khởi không thôi, hắn sớm nên nghĩ tới.
Lạc Anh Ninh đi tới trước mặt Chiến Sí, đắc ý nói, “Nàng, đồ đệ ngoan của ngươi, cũng chính là ân nhân của Huyết Nguyệt dong binh đoàn chúng ta, cũng là đoàn trưởng chúng ta đem lệnh bài Huyết Nguyệt đưa cho nàng, ngươi nếu như là hội trưởng công hội lính đánh thuê, vậy thì phải biết, lệnh bài lính đánh thuê, đó là đại biểu cho hứa hẹn gì.” Còn hội trưởng công hội lính đánh thuê, cái gì cũng không biết, cũng không biết ca ca có phải là nhận lầm người.
“Anh Ninh, không được đối với hội trưởng đại nhân vô lễ!” Lạc Ưng Hùng quát lớn, lúc trước Chiến Phong có thể bị mọi người đưa lên làm hội trưởng công hội lính đánh thuê, nên có thể biết hắn lợi hại, Anh Ninh vô lễ như thế, nếu như bị lính đánh thuê khác biết, vậy còn không quần công bọn họ.
“Ca, hội trưởng cái gì, nếu như hắn là hội trưởng công hội lính đánh thuê, sao đoàn chúng ta gặp nguy cơ giải tán? Nếu không phải là tiểu Khuynh giúp chúng ta, hiện tại sớm sẽ không có Huyết Nguyệt dong binh đoàn tồn tại.” Lạc Anh Ninh không phục nói, nàng chính là không phục, dù cho hắn là hội trưởng công hội lính đánh thuê, vậy thì thế nào, nàng không phục!
Chiến Sí cười ha hả nhìn Lạc Anh Ninh, tiểu nha đầu này nói đúng đáy lòng của hắn, “Nếu như đồ đệ ngoan của ta thành hội trưởng công hội lính đánh, tiểu nha đầu, ngươi sẽ phục sao?” Cái chủ ý này không tệ.
Lạc Anh Ninh hơi sững sờ, nàng cho rằng Chiến Sí nổi giận, không ngờ chẳng những không có nổi giận, trái lại cười ha hả hỏi nàng chuyện tiểu Khuynh.
“Đương nhiên phục, nếu như không có tiểu Khuynh, sớm sẽ không có Huyết Nguyệt dong binh đoàn.” Bất cứ người nào làm hội trưởng công hội lính đánh, đều so với hắn tốt hơn, Lạc Anh Ninh hướng về phía Chiến Sí làm cái mặt quỷ, đem hạt sen chuyển tới bên cạnh, không đi nhìn hắn.
Chuyện Huyết Nguyệt dong binh đoàn, hắn cũng nghe nói một ít, không ngờ tình huống lúc đó lại nghiêm trọng như thế, xem ra đồ đệ ngoan của hắn trong lúc vô ý đã giúp hắn một đại ân, không đúng, là hai đại ân, còn có Long Vũ dong binh đoàn, trong một đêm bị ma thú san thành bình địa, hắn thật muốn nhìn một chút kia là làm sao làm được.
“Ngươi phục, vậy những lính đánh thuê khác đâu?” Chiến Sí mở miệng hỏi, mặc dù là Huyết Nguyệt dong binh đoàn phục, còn có cửu đại dong binh đoàn, dưới cửu đại dong binh đoàn, còn có dong binh đoàn bình thường, hội trưởng lính đánh thuê, không phải một dong binh đoàn phục là có thể, muốn toàn bộ dong binh đoàn đều phục, đó mới hữu dụng, mới có thể làm cho bọn họ đều nghe theo mệnh lệnh của mình.
“Việc này…” Lạc Anh Ninh lập tức cũng bị khó khăn, Huyết Nguyệt dong binh đoàn bọn họ phục, thế nhưng cũng không biết ý định của các dong binh đoàn khác, muốn là bọn hắn cũng vậy, thì phải làm sao?
“Chỉ cần đệ nhất dong binh đoàn phục, vậy thì cửu dong binh đoàn cũng sẽ phục.” Lạc Ưng Hùng đột nhiên mở miệng, hắn cũng hi vọng Quân Mộ Khuynh có thể.
“Đệ nhất dong binh đoàn phục, ngươi nói Thanh Hỏa dong binh đoàn, vậy ngươi nói một chút làm thế nào để Thanh Hỏa dong binh đoàn phục nàng?” Vị trí của hắn, đương nhiên là muốn giao cho đồ đệ bảo bối, những người khác ai cũng đừng nghĩ nghĩ đến, thế nhưng, nhiều đội như vậy, ngoài miệng người ta phục, trong lòng không phục, cũng như nhau.
Bá Hiêu đi tới, hào khí nói, “Ta giúp cô nương đánh đến khi bọn họ phục!” Nó cũng không tin những người này, có thể chịu được nắm đấm của nó.
Chiến Sí phất tay một cái, đi về, lính đánh thuê là khâm phục người lợi hại hơn mình, thế nhưng chuyện này còn lâu lắm, lâu lắm.
Lão nhân này…
Lạc Anh Ninh vội vàng theo sau, ngược lại là chuyện gì xảy ra, hắn phải nói một chút, làm sao lại không được!
Quân Mộ Khuynh buồn rầu nhìn theo sau mấy người, nàng lúc nào đồng ý, đem công hội lính đánh thuê giao cho nàng, đây là cái chủ ý gì!
“Này! Lão đầu, ngươi nói một chút, vì sao không thể!” Lạc Anh Ninh chưa từ bỏ ý định hỏi, làm sao lại không thể lấy!
Lạc Ưng Hùng thấy Quân Mộ Khuynh đứng ở tại chỗ, cười nói, “Hắn thừa nhận không phải sao?” Sớm biết hội trưởng công hội lính đánh thuê ở đây, bọn họ cũng không cần tìm khắp nơi.
“Mới hai năm không gặp, ngươi so với trước đây khôn khéo rất nhiều.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, có thể đem lời của lão nhân kia thốt ra, nhưng mà lão nhân kia không biết đánh cái chủ ý gì, nói không chừng ngay từ đầu hắn đã nghĩ đến chủ ý này.
“Ta nghĩ, đây đều là cô nương dạy tốt.” Lạc Ưng Hùng cười nói, nếu như hắn không học được, nói không chừng lúc nào đó sẽ bị người bán.
Quân Mộ Khuynh bĩu môi, hai năm qua chẳng những là học thành thạo, miệng cũng trở nên ngọt như vậy, cùng mới vừa quen Lạc Ưng Hùng, quả thực chính là thay đổi người.
Ngoài cửa thành lại lần nữa khôi phục lại yên tĩnh, bạch sắc quang mang từ chỗ tối thoáng qua, rất nhanh hướng Quang Minh thánh điện bay đi.
Thánh Quang trở lại Quang Minh thánh điện, một mình nhốt ở bên trong phòng, chỉ nghe được bên trong trong phòng truyền đến âm thanh đồ vật bị đẩy ngã.
“Thánh tử tức giận như vậy làm cái gì?” Âm thanh yêu mị truyền đến, Thánh Quang bỗng nhiên xoay người nhìn lại phía sau.
“Ngươi tới làm cái gì?”
“Vừa mới trở về người mang về một tin tức, không biết thánh tử có hứng thú nghe hay không?” Trên mặt nữ tử mang mạng che mặt, trở lên mắt phượng lại mang theo câu mị mê hoặc, lại nhè nhẹ âm ngoan.
Thân ảnh màu trắng thoáng qua, Thánh Quang bóp cổ của người nọ, hung ác nói, “Bản thánh tử nói cho ngươi biết, ngươi chẳng qua chỉ là một quân cờ, một quân cờ bày ở Quang điện, ngay cả ngươi cũng dám đến uy hiếp ta!” Vừa rồi Quân Mộ Khuynh mới uy hiếp hắn, hiện tại lại tới một người!
“Ngươi cũng nói ta là quân cờ, mặc dù ta là quân cờ, đó cũng là một quân cờ hữu dụng, nếu như ngươi giết ta, thánh chủ sẽ bỏ qua cho ngươi sao?” Nữ tử không phục nhìn Thánh Quang, quân cờ, nàng là quân cờ không sai, nhưng mà là một quân cờ hữu dụng, Thánh Quang hắn còn chưa có lá gan giết nàng!
Thánh Quang híp mắt, bàn tay to nặng nề vung ra, ném người đang cầm trong tay ra, “Nói!”
“Hừ! Ta nói rồi ngươi không dám giết ta, thánh tử đại nhân, ngươi muốn đấu thắng Quân Mộ Khuynh, không có ta, ngươi tuyệt đối đấu không lại!” Quân Mộ Khuynh, đó cũng là người nàng hận, người nàng muốn giết!
“Nói!” Trong mắt Thánh Quang lộ ra sắc bén, chịu đựng hết lửa giận.
“Ngươi biết Chiến Phong không? Chiến Phong chính là Chiến Sí, Chiến Sí là sư phụ của Quân Mộ Khuynh, Chiến Phong về sau nhất định sẽ đem vị trí hội trưởng công hội lính đánh thuê, giao vào tay Quân Mộ Khuynh, Quang Minh thánh điện mặc dù là có thủ đoạn hơn nữa, cũng dám động tới hội trưởng công hội lính đánh thuê nửa phần sao?” Cô gái quyến rũ nằm trên mặt đất, trên mặt thoáng qua một tia châm chọc.
“Ngươi nói cái gì!” Thân ảnh Thánh Quang rất nhanh vọt đến bên người nữ tử, trên mặt đều là kinh ngạc sửng sốt, cái người điên điên khùng khùng kia, lại chính là hội trưởng công hội lính đánh thuê!