“Ai cho ngươi động tới Quân gia, ai cho ngươi đi gây sự với Phong Diễm?” Lôi Tu nghe thấy Lôi Tang sai người đi gây rối Quân gia và Phong gia, thiếu chút nữa bị tức đến hộc máu.
Hai gia tộc kia, cho dù có tôn thần ở đây, bọn họ cũng không đơn giản có thể trêu chọc, cái tên không đầu óc này cư nhiên dám đi trêu chọc bọn họ, không biết đây là muốn chết sao?
“Vì sao không thể? Ta thấy làm như vậy là rất tốt, nếu không Quân Mộ Khuynh sẽ càng kiêu ngạo.” Như Hỏa tức giận quát, đến bây giờ nàng vẫn không quên được chuyện khoáng thạch tâm nhị, một vật trân quý như vậy cư nhiên lại lựa chọn Quân Mộ Khuynh. Nàng không cam lòng, không cam lòng.
Thanh âm chế nhạo truyền ra ở bên tai: “Như Hỏa lam hạ, Như Băng lam hạ vì sao không đi cùng ngươi? Hai người các ngươi cho tới bây giờ đều như hình với bóng, lần này…”
“Ngươi đừng xen vào chuyện của người khác.” Như Hỏa hừ nhẹ một tiếng, không trả lời vấn đề của người kia.
Như Băng thế mà không chịu hợp tác với nàng đối phó Quân Mộ Khuynh, còn nói nàng ta là người không thể đụng đến, nàng đường đường là một tôn thần, mặc dù Quân Mộ Khuynh đã là thượng tôn đấu kỹ sư, nàng có gì mà đáng sợ chứ.
“Các vị đại nhân, các ngươi có biện pháp gì hay không?” Lôi Tu cười ha hả nhìn qua, xem như bỏ qua sự chế nhạo trong mắt của đối phương.
“Muốn làm gì thì cứ làm đi, có chúng ta ở đây, ngươi sợ cái gì chứ?” Như Hỏa hừ nhẹ một tiếng, mấy con tôm ở Thương Khung đại lục có cái gì phải sợ chứ.
“Thực sự?” Lôi Tu mừng như điên hỏi lại.
Không có ai trả lời vấn đề của hắn, chỉ là vẻ khinh thường ở trên mặt của bọn họ đã trả lời tất cả.
Chuyện Quân gia bị Lôi gia khiêu khích nhanh chóng truyền khắp Âm Nguyệt thành, mọi người đều cảm thấy Lôi gia bị điên rồi, trước đây đứng thứ ba trong ngũ đại gia tộc đấu kỹ cũng không dám động vào Quân gia, hiện tại đứng ở vị thứ chót lại dám đi khiêu khích, đúng là không muốn sống mà.
Lời đồn thổi lên từ bốn phía, mặc kệ người khác nói Lôi gia như thế nào, người của Lôi gia vẫn không thèm để ý, càng không thèm nói gì thêm, cửa chính Lôi gia đóng chặt, từ sau khi thất bại vì khiêu chiến với Quân gia, bọn họ chưa từng hiện thân ra, đối mặt với sự xem thường của mọi người, sự suy đoán của mọi người, bọn họ càng không có một chút động tĩnh.
Quân Mộ Khuynh nằm trên trường kỷ, yên lặng nghe Hỏa Huỳnh nói về mấy chuyện bà tám trên phố hiện nay, chuyện này đã xảy ra được hai ngày rồi, Lôi gia khó có được một lần bị chơi một vố nặng như vậy, thế mà đến giờ vẫn không có nửa điểm phản ứng, dường như là không quan tâm tới việc này, thật đúng là làm cho nàng phải mở mắt nhìn.
“Quân Mộ Khuynh, ngươi nói xem mấy nhân loại Lôi gia định làm gì?” Hỏa Huỳnh đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, chuyện quan trọng như thế mà nàng lại có thể bình tĩnh được, hay thật.
Quân Mộ Khuynh lười biếng nói: “Mặc kệ họ làm gì, có điều ta tin hai gia tộc khác sẽ có động tĩnh.” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh lộ ra một nụ cười, chậm rãi nhắm con ngươi đỏ đậm lại, cảm xúc giảo hoạt cũng chôn vào trong lòng.
Hỏa Huỳnh ở một bên nghe mơ mơ màng màng, hai đại gia tộc khác sẽ sớm có động tĩnh, là sao?
Thấy Quân Mộ Khuynh không nói gì nữa, Hỏa Huỳnh lập tức rời đi, nàng chạy tới chỗ Quân Chấn, chu chu miệng.
“Lão đầu, tôn nữ của ngươi bình tĩnh như thế, ngươi biết tại sao không?”
Quân Chấn dùng ngón tay gõ lên bàn, ngẩng đầu hỏi ngược lại Hỏa Huỳnh: “Nàng có lúc nào mà không bình tĩnh đâu?” bộ dáng khẩn trương của nha đầu kia hắn chưa từng được thấy, ngay cả lúc Dung Dung bị thương nàng cũng vẫn thong thả, không biết trên đời này có chuyện gì có thể làm cho nàng biến sắc mặt được nữa.
Có lẽ, cũng chỉ có tên tiểu tử kia mới có thể…
“Ta nói với nàng những chuyện xảy ra gần đây, nàng chẳng những không có một chút phản ứng nào, còn nói cái gì mà hai đại gia tộc khác sẽ nhanh chóng có động tác, lão đầu, ngươi biết ý mà nàng nói là gì sao?” Hỏa Huỳnh quay đầu hỏi lại, suy nghĩ của nhân loại thiệt là kỳ quặc, đến bây giờ nàng vẫn chưa thể hiểu được lời của Quân Mộ Khuynh là có ý gì.
Quân Chấn kinh ngạc ngẩng đầu, động tác gõ ngón tay lên bàn cũng dừng lại.
Nhanh như vậy mà nàng đã đoán được rồi?
Ninh gia và Bạch gia đích thực là đã có động tác, gia chủ của hai gia tộc kia đều đã tìm đến mình, đều nói là muốn diệt trừ Lôi gia, nếu không địa vị của các gia tộc đều sẽ gặp nguy hiểm.
Chuyện này, Ninh gia và Bạch gia chỉ vừa mới tới tìm hắn nói chuyện thôi, nha đầu kia nhanh như vậy mà có thể đoán được rồi?
“Này! Lão đầu, ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?” Nhân loại đều thật là kỳ cục, có lời gì cũng đều giấu trong lòng, không chịu nói ra, nếu như bị nghẹn chết thì sao.
Quân Chấn lắc lắc đầu, quá đúng, nàng nói quá đúng, nha đầu kia rõ ràng đều ở trong nhà không ra khỏi phòng nửa bước, trừ tu luyện ra thì cũng chỉ ăn với ngủ, hai ngày nay nàng chưa hề bước chân ra khỏi căn phòng đó, làm sao nàng có thể biết được những chuyện đã xảy ra?
Hỏa Huỳnh chu chu miệng, hừ nhẹ một tiếng: “Hừ! Các ngươi không ai chịu nói, hỏi cũng không thèm trả lời!” nói xong nàng quay đầu bước đi, nàng đường đường là Thánh thú, vậy mà bọn họ…
Đáng ghét! Quá đáng ghét!
Hỏa Huỳnh vừa mới rời đi thì Quân Chấn đã không nhịn được lập tức đứng dậy, đi nhanh ra ngoài.
Nhìn mỹ nhân nằm trên trường kỷ, người vội vàng đi tới không khỏi đi chậm lại, lúc này nàng vô cùng yên tĩnh, khí tức xung quanh cũng không còn băng lãnh, nhìn nàng bây giờ mới đúng là bộ dáng của một thiếu nữ mười lăm tuổi.
Quân Chấn nhìn Quân Mộ Khuynh nằm trên trường kỷ, thở dài, đều là hắn hại nàng, nếu như năm đó hắn quyết liệt hơn một chút, xé rách mặt với Vạn Trượng cốc thì nàng cũng sẽ không biến thành bộ dáng như bây giờ, tính cách của nàng cũng sẽ không băng lãnh như bây giờ.
Mặc dù tóc và con ngươi nàng đều là màu đỏ, nhưng ít nhất nàng sẽ không phải lạnh nhạt như bây giờ.
“Tới có chuyện gì thì nói đi.” Quân Mộ Khuynh vẫn nhắm mắt, nằm dài lười biếng trên trường kỷ, dường như tất cả mọi chuyện xảy ra đều nằm trên tay nàng, không một chút lo lắng.
“Nha đầu, ngươi…”
“Lão gia hỏa, ngươi có nghe nói rằng thế lực của Lôi gia, từ bốn năm trước thì dần dần yếu đi, giống như là có người cố ý gây hấn, nhưng cho dù người của Lôi gia điều tra như thế nào cũng không thể tra được là chuyện gì?” Quân Mộ Khuynh chậm rãi mở mắt, trong con ngươi đỏ đậm có một chút gì đó nhu hòa.
Quân Chấn gật gật đầu, chuyện này hắn cũng có nghe nói, ngay cả thế lực của Quân gia cũng không thể tra ra được là ai làm, dường như là không phải con người làm vậy.
“Những người đó, thật ra là đều bị ma thú cắn nuốt, bị ma thú giết chết.” Quân Mộ Khuynh chậm rãi đứng dậy, vô cùng ưu nhã nghịch tóc mình, nụ cười trên mặt vô cùng tự tin.
Lúc nàng ở trong hắc rừng rậm hai năm, trừ tu luyện và tấn chức thì chính là để cho Long Đằng đi thu phục ma thú, chuyện này nàng chưa nói cho bất cứ ai biết đến, ngay cả Hàn Ngạo Thần cũng không có nói, có điều tên kia hẳn là cũng biết đi.
Có rất nhiều chuyện, nàng không cần mở miệng thì hắn cũng đoán được là cái gì.
“Cái gì?” Quân Chấn kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, đột nhiên, hắn cảm giác thiếu nữ trước mắt lại một lần nữa trở nên xa lạ, nàng chỉ là ngồi ở một chỗ kia, lại giống như một vị tướng quân bày mưu tính kế, thắng bại đều nắm trong sự tính toán của nàng.
“Lôi gia, nhất định phải trả giá cho những việc đã làm.” Ánh mắt Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nhìn về phía trước, nụ cười trên mặt nhìn trông vô cùng nhu hòa nhưng khí tức băng lãnh lại khiến cho người ta không lạnh mà run.
Những chuyện Lôi gia đã làm? Ý nàng là gì?
“Khuynh nhi, mặc kệ ngươi làm gì, gia gia đều ủng hộ ngươi.” Cho dù là diệt toàn bộ Lôi gia hắn cũng sẽ không một chút do dự lựa chọn giúp nàng, chuyện năm đó hắn sẽ không để cho nó phát sinh ra lần nữa.
Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, quay đầu nhìn xung quanh: “Chỗ này, thiếu chút nữa đã trở thành Lôi gia thứ hai.” Nói xong, nàng nhấc chân rời đi.
Quân Chấn ngơ ngẩn nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời đi, hắn không thể nào nhìn được thực lực chân chính của người trước mắt, rốt cuộc là nàng cường đại đến đâu, có điều có thể nhìn được loáng thoáng một chút ở xung quanh nàng có một lực lượng vô cùng cường đại.
Bất kể là ai, chỉ cần nàng ra lệnh một tiếng, toàn bộ Thương Khung đại lục đều sẽ chìm trong tinh phong huyết vũ, vĩnh viễn không yên tĩnh.
Vào giờ khắc này, Quân Chấn lại một lần nữa biết, mình hoàn toàn không biết một chút gì về người trước mắt, thậm chí dường như là cho tới bây giờ đều chưa từng nhận thức qua nàng, nàng trở nên xa lạ như vậy.
Quân Mộ Khuynh vừa mới đi ra khỏi viện thì Hỏa Huỳnh liền nhảy ra: “Quân Mộ Khuynh, câu vừa rồi của ngươi là có ý gì?” nàng đứng một bên nhìn đều có cảm giác kinh sợ, quá khí phách.
“Ngươi gần đây không có việc gì làm sao?” Quân Mộ Khuynh thấy đi đâu cũng đụng phải Hỏa Huỳnh, khẽ cau mày.
“Thế giới nhân loại chẳng có gì chơi vui, ta đương nhiên là không có chuyện gì để làm rồi, người của Quân gia mỗi ngày đều tu luyện đấu kỹ, không đánh thực chiến thì cũng chỉ là bế quan, không biết họ có thấy mệt hay không nữa.” Hỏa Huỳnh chu chu mỏ than thở, biểu tình như là chán sắp đông máu tới nơi rồi.
Quân Mộ Khuynh thở dài, ở đây không phải là thế giới ma thú, đối với Hỏa Huỳnh mà nói đúng là chán đến cực điểm.
“Buồn chán cũng không có cách nào, từ giờ trở đi, không hoàn thành đủ năm điều kiện thì không được rời đi.” Quân Mộ Khuynh lạnh giọng nói.
“Biết rồi biết rồi.” xem ra không được đi về rồi, còn phải ở đây dài dài, có điều đột nhiên nàng phát hiện đi theo Quân Mộ Khuynh cũng rất thú vị, mỗi ngày đều có người đáng bị đánh.
Quân Mộ Khuynh vừa định nói chuyện thì liền thấy Quân Đan vội vội vàng vàng đi tới: “Lần này Lôi gia lại bắt nạt ai nữa?” Quân Mộ Khuynh khoanh tay trước ngực, nhìn người nào đó đi tới.
Quân Đan lập tức dừng lại, hắn kinh ngạc nhìn người trước mặt, hắn nghe nói gia chủ ở đây, sao tôn tiểu thư lại ở ngoài này a.
“Khụ khụ, này…” Cái này là chuyện của ngũ đại gia tộc đấu kỹ, không có lệnh của gia chủ, hắn nào dám nói lung tung.
“Nói đi.” Quân Chấn chậm rãi đi từ trong ra, khôi phục vẻ mặt trấn định, hoàn toàn không còn bộ dáng kinh ngạc lúc trước, chỉ có hắn mới biết được chấn động giấu ở trong lòng hắn mà thôi.
Quân Đan ho nhẹ một tiếng, thấy Quân Chấn đều đồng ý thì hắn cũng không do dự nữa: “Gia chủ, là như vầy, Ninh gia gia chủ, Ninh gia tổng trưởng lão và Bạch gia gia chủ đều vội vàng tìm tới.” không biết là đã xảy ra chuyện gì.
“Rốt cuộc cũng đã tới rồi sao.” Quân Mộ Khuynh lộ ra một nụ cười, nàng còn tưởng bọn họ có thể nhịn được lâu hơn nữa.
“Rốt cuộc?” Quân Đan gãi gãi đầu, nghi ngờ nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời đi xa.
Chẳng lẽ tôn tiểu thư đã sớm biết hai tộc kia sẽ tới? Làm sao mà tôn tiểu thư biết được, không thần kỳ tới mức đó đấy chứ?
Quân Chấn nhanh chóng đi tới đại sảnh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Lôi gia sao lại hành động nhanh như vậy được, nha đầu nói người của Lôi gia đều là bị ma thú nuốt ăn, giết chóc, ma thú và Lôi gia có thù hận gì, tại sao lại muốn giết người của Lôi gia?
Hỏa Huỳnh thấy Quân Mộ Khuynh rời đi cũng nhanh chóng chạy theo sau, nàng cảm thấy trên người Quân Mộ Khuynh như có một loại ma lực nào đó làm cho nàng không tự chủ được mà đi theo sau, giống như bây giờ vậy, rõ ràng chuyện này không liên quan tới nàng, nhưng nàng vẫn cảm thấy ở cùng bên người Quân Mộ Khuynh là điều hiển nhiên.
Trong phòng khách của Quân gia, Ninh Hạc, Ninh Ưng đều ngồi ở hai bên, có chút gấp gáp, một thân ảnh màu đỏ đi tới, Quân Mộ Khuynh trực tiếp vào phòng.
“Quân cô nương vẫn ở Quân gia sao?” Ninh Ưng cau mày nhìn cô gái càng ngày càng xinh đẹp, nghe nói nàng đã trở về, có điều mấy ngày nay lại không thấy nàng đâu, hôm qua lúc họ tới cũng không hề gặp nàng.
Quân Mộ Khuynh nhẹ nhàng cười: “Xem như là vậy.” nàng chỉ tới để nghe tình huống hiện tại của Lôi gia thôi, nếu không nàng cũng không muốn tới đây để phải bị bọn họ chất vấn làm gì.
Bạch Tử Thông thông minh không mở miệng lên tiếng, cho dù hắn không tiếp xúc với Quân Mộ Khuynh nhiều, nhưng cũng biết nàng là người như thế nào, có một số việc, không nên hỏi, biết ít hơn vẫn tốt hơn.
Quân Mộ Khuynh trả lời làm cho Ning Ưng không nói gì nữa, lẳng lặng ngồi tại chỗ, chờ Quân Chấn tới.
Quân Chấn đi tới, thấy Quân Mộ Khuynh đã ở trong phòng khách, hắn sửng sốt một chút rồi mới đi vào, tâm tư của nha đầu đúng là càng lúc càng khó đoán, có điều vẫn là nên quên đi, có thời gian đi đoán tâm tư của nàng còn không bằng cứ ở yên xem nàng muốn làm gì.
Ba người thấy Quân Chấn đi tới đều lập tức đứng lên, bước ra chào.
“Quân gia gia chủ, ngươi nhất định phải giúp chúng ta, hôm nay Lôi gia càng lúc càng phách lối, người đến, chúng ta không tiếp đãi, bọn họ lại tiếp đãi, bây giờ lại hợp sức cùng nhau chèn ép gia tộc chúng ta.” Ninh Hạc trầm trọng nói, ý tứ là nếu ngươi không giúp chúng ta, sớm muộn gì cũng sẽ bị Lôi gia đả kích, vì các ngươi cũng không tiếp đãi các tôn thần.
Quân Chấn mím môi, không nói gì, chậm rãi đi tới vị trí chủ vị, chậm rãi ngồi xuống.
“Quân gia chủ, chúng ta đến là vì muốn thương lượng đối sách với ngươi.” Bạch Tử Thông chắp hai tay, hắn cũng chỉ là mới tiếp nhận Bạch gia, chứ không phải là Bạch gia gia chủ, ở trước mặt những người này, hắn chỉ là một vãn bối mà thôi.
“Ừ.” Ngữ khí của Bạch Tử Thông làm cho sắc mặt Quân Chấn hòa hoãn được một chút.
Quân Mộ Khuynh mỉm cười ngồi một bên, chỉ là nhìn bọn họ nói chuyện chứ không nói một câu nào, thật đúng là thú vị, Ninh Hạc thế mà không hiểu rõ tình hình bây giờ bằng Bạch Tử Thông, hiện tại chỉ có mỗi Quân gia không chịu tổn thất nào khi bị Lôi gia gây rối, ngữ khí của Ninh Hạc tới giờ vẫn còn sĩ diện ảo.
Người chịu thiệt cuối cùng không biết là ai.
Tin tức lão gia hỏa đột phá tôn thần, mặc dù không ai biết nhưng một màn náo động như thế bọn họ cũng hiểu là có chuyện gì, không biết đẳng cấp gì nhưng có thể suy đoán được, ba người họ đều hoàn toàn kém xa.
Đương nhiên nàng cũng thế, có điều cũng không đại biểu cho cái gì.
Nghe bọn họ nói chuyện, Quân Mộ Khuynh biết Lôi gia càng lúc càng kiêu ngạo, tứ đại gia tộc đều bị bọn họ gây hấn, không một chút lưu tình.
Bọn họ ỷ vào việc mình tiếp đãi phân thân của tôn thần, mà đắc ý còn hơn Quân gia, người họ Lôi ở khắp nơi đều không biết trời cao đất rộng là gì.
Nghe tới đó, nụ cười trên mặt của Quân Mộ Khuynh càng lúc càng sâu, người của Lôi gia cao hứng thật sớm, đứng càng cao, té càng đau, bọn họ bây giờ đắc ý, một khi phân thân của tôn thần rời đi, bọn họ còn cái gì để mà dựa vào nữa.
Phân thân của tôn thần đâu thể ở đây cả đời, chỉ cần bọn họ tìm được thứ họ muốn thì sẽ rời đi liền, không tìm được bọn họ cũng vẫn sẽ trở về Lâm Quân, không có khả năng ở lại đây mãi.
Ninh Hạc là khoa trương nhất, nói là muốn giết Lôi Tu, rồi trực tiếp đem Lôi gia phân chia ra, xóa tên Lôi gia trong ngũ đại gia tộc, hắn nói vô cùng hưng phấn, Quân Chấn ngồi ở một bên vấn không nói chuyện, lẳng lặng ngồi.
Hắn cho rằng có thể làm cho Lôi gia xóa tên dễ như vậy sao, nếu thật sự dễ như vậy thì cần gì Ninh Hạc hắn đến nói, Lôi gia đã sớm bị xóa tên ở Thương Khung đại lục này rồi, cần gì phải chờ tới hôm nay.
Quân Chấn càng nghe, sắc mặt càng đen, hắn hận không thể đứng lên trực tiếp đánh Ninh Hạc, ngăn chặn cái miệng lải nhải của hắn, toàn bộ chủ ý của hắn nghĩ ra đều là rác rưởi.
“Đủ rồi.” Quân Chấn thật sự không chịu nổi nữa, rống lên.
Vốn miệng của Ninh Hạc còn đang nói, lập tức ngậm lại, không dám nói thêm một câu nào.
Khóe mắt Ninh Ưng co quắp nhìn Ninh Hạc, thật đúng là không nên đến Quân gia cùng hắn mà, đây là chủ ý gì vậy chứ, làm cho Lôi gia bị xóa tên ở ngũ đại gia tộc đâu phải là chuyện dễ như vậy, đây là chuyện mấy trăm năm nay rồi, đâu phải nói xóa là xóa dễ như vậy được.
Quân Chấn quay đầu liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng vẫn bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, không hề phát biểu một ý kiến nào, cũng không nói cái gì, lập tức bình tĩnh lại, cháu gái mình cũng có thể bình tĩnh như thế, sao mình lại không thể chứ.
“Mấy vị về trước đi, chuyện của Lôi gia, ta còn muốn suy nghĩ thêm.” Cứ để hắn nói nữa, nhất định sẽ điên mất.
“Quân gia chủ, nhưng mà…” hắn vẫn chưa nói xong mà.
Ninh Hạc chần chừ nhìn sắc mặt của Quân Chấn, hắn chỉ vừa mới bắt đầu nói thôi, ở sau còn nhiều kế hoạch to lớn hơn nữa, hắn tin, chỉ cần kế hoạch của hắn được thực thi, như vậy Thương Khung đại lục sẽ không còn bộ dáng hiện tại nữa, ngũ đại gia tộc đấu kỹ cũng sẽ biến thành tứ đại gia tộc, không có Lôi gia nữa.
Quân Mộ Khuynh thấy bộ dáng sốt ruột của Ninh Hạc, con ngươi đỏ đậm hiện ra một nụ cười chế giễu, Ninh Hạc muốn làm cho Lôi gia bị xóa tên ở ngũ đại gia tộc, chỉ là vì hắn sợ người ta đột nhiên mạnh lên, chiếm vị trí thứ ba của Ninh gia, tâm tư của hắn, những người ngồi ở đây, ai mà chả biết.
“Đủ rồi, Ninh gia chủ, ngươi hãy về trước đi, chuyện này ta còn phải thương lượng với trưởng lão cung phụng Quân gia trước đã.” Quân Chấn trầm giọng nói, trực tiếp đem trưởng lão cung phụng ra làm lá chắn.
Ngay cả trưởng lão cung phụng đều bị kêu ra, Ninh Hạc có muốn nói gì thêm cũng không thể nói, trưởng lão cung phụng đều đang bế quan, trên cơ bản là rất ít xuất hiện, chỉ khi nào phát sinh ra chuyện gia tộc bị hủy diệt thì bọn họ mới đến giúp, Quân Chấn đem trưởng lão cung phụng lôi ra, còn ai dám nói gì nữa.
Ba người thấy bộ dáng quyết tuyệt của Quân Chấn đều nhao nhao đứng dậy chào ra về, người ta đều đã nói vậy, bọn họ còn gì để nói nữa chứ.
“Quân Mộ Khuynh, xảy ra chuyện lớn rồi!” Hỏa Huỳnh từ bên ngoài lo lắng chạy vọt vào, người đang muốn đi ra, nghe thấy thanh âm này đều tự giác dừng lại.
Quân Mộ Khuynh nghe thấy tiếng của Hỏa Huỳnh, khóe miệng liền co quắp hai cái, đã thấy Hỏa Huỳnh vội vàng chạy từ bên ngoài vào, vẻ mặt vô cùng hoang mang.
“Quân Mộ Khuynh, đã xảy ra chuyện.”
“Nói.” Thanh âm lạnh băng truyền đến, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống không ít.
Hỏa Huỳnh thấy có người ngoài ở đây, liền đi nhanh tới bên tai Quân Mộ Khuynh, nói khẽ vào câu, biểu tình trên mặt nàng vô cùng kích động, có điều nhìn qua không giống như là sợ hãi mà là hưng phấn thì đúng hơn.