Mục lục
Nghịch Thiên Ngự Thú Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Hoa Thiên

Beta: Zi

Chuyện Quang minh thần tượng bị hủy, thoáng cái liền truyền ra ngoài, đang lúc lòng người bàng hoàng, trong Phong thành lại truyền ra một chuyện, chuyện liên quan tới Quân Mộ Khuynh, Liên Tí vội vội vàng vàng từ bên ngoài chạy vào, thấy Quân Mộ Khuynh còn đang làm chuyện của mình, thở dài thật sâu, đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh.

“Cô nương, ngươi không đi ra bên ngoài, ngươi biết bây giờ bên ngoài đang nói cái gì không?” Hai ngày mới vừa qua, tất cả mọi người trong thành đều nói cô nương là sát nữ, liên lụy người nhà của mình, hiện tại có phải tới liên lụy bọn họ, bọn họ nói toàn mấy chuyện buồn cười, cô nương sao có thể liên lụy bọn họ!

“Nói cái gì?” Quân Mộ Khuynh nhìn ghi chép trong tay, nàng ở chỗ này tìm được một chút liên quan tới việc luyện khí, đâu có thời gian quan tâm chuyện bên ngoài.

“Cô nương, mấy người bọn họ đều nói ngươi là sát nữ, là yêu nữ, muốn đem ngươi giao cho quang minh chi thần.” Bộ dạng vẻ mặt Liên Tí chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, trong lòng đã sớm rối rắm, không nhịn được ở trong lòng mắng Quang Minh thánh điện.

Thối! Quang Minh thánh điện chó má gì, làm chuyện hèn hạ vô sỉ như vậy, việc này nhất định là bọn họ nói ra, bọn họ muốn phát tán lời đồn, để cho tất cả mọi người tin quang minh thần tượng là bị Tiêu cô nương phá hủy, gì mà Quang Minh thánh điện, chuyện hèn hạ vô sỉ như vậy cũng làm được, cũng không ngại mất mặt.

“Hử?” Quân Mộ Khuynh rốt cuộc buông quyển sách trên tay xuống, đem đầu thoáng ngước lên, ánh mắt phức tạp nhìn Liên Tí.

Liên Tí lập tức nóng nảy, chuyện như vậy còn chưa đủ nghiêm trọng sao? Tại sao cô nương có thể bình tĩnh như thế! “Cô nương, ngươi đi ra nói ngươi không phải là sát nữ, ngươi không đi nói, người khác đều nghĩ là ngươi chột dạ.” Như vậy chuyện này sẽ càng lúc càng nói quá lên.

Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, đưa mắt chuyển qua trên quyển sách, “Dù cho ta nói cũng vô ích, Quang Minh thánh điện có ý muốn để cho mọi người đều biết chuyện này, nếu như ta nói, bọn họ cũng sẽ nói chúng ta có tật giật mình.” Hơn nữa người ở bên ngoài, cần gì phải làm điều thừa, Quang Minh thánh điện muốn nói, vậy để cho bọn họ đi nói là được rồi.

Liên Tí thở dài, cô nương nói không sai, Quang Minh thánh điện là muốn làm khó cô nương, nếu không cũng sẽ không đem chuyện Phù Thủy trấn ra nói, nói với mọi người ở Phong thành, nhưng là như thế này, những người đó liền nhất định sẽ tin, nên làm cái gì bây giờ?

Mạc Tuyết Mị nhìn động tĩnh bên ngoài, trong lòng có chút nóng nảy, đã hai ngày trôi qua, thế nhưng Quân Mộ Khuynh cũng không có bất kỳ động tác nào, giống như không có chuyện gì vậy, chuyện lúc trước của nàng, mọi người đều biết, biết nàng không phải là người tốt lành gì, hơn nữa, nàng là sát nữ, nhưng vì sao nàng một chút động tĩnh cũng không có.

“Sứ giả đại nhân, nếu như Quân Mộ Khuynh không có động tĩnh, vậy kế hoạch của chúng ta, không phải là thất bại sao?” Mạc Tuyết Mị sốt ruột nói, những lời đồn này, chính là muốn Quân Mộ Khuynh đứng ngồi không yên, đứng ra làm sáng tỏ chuyện của mình, nhưng bây giờ Quân Mộ Khuynh cũng không có nhúc nhích, vậy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

“Quân Mộ Khuynh so với trong tưởng tượng của ta càng thông minh hơn, nghe thấy chuyện bên ngoài, nàng đã có thể nghĩ đến tất cả kết quả, nếu người như vậy trở thành thánh nữ Quang điện, tuyệt đối so với ngươi còn mạnh mẽ gấp trăm lần.” Thánh Ngân trừng mắt liếc Mạc Tuyết Mị một cái, một chút kiên trì cũng không có, làm thánh nữ Quang điện như thế nào, làm sao trở thành một thành viên của Quang Minh thánh điện.

Mạc Tuyết Mị cúi đầu, không nói gì thêm, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn không được nghi vấn trong lòng, “Sứ giả đại nhân, ngươi là nói Quân Mộ Khuynh biết kế hoạch của chúng ta, nhưng điều này sao có thể, nàng cả ngày đóng cửa không ra, sao có thể biết kế hoạch của chúng ta?” Nếu như Quân Mộ Khuynh khó đối phó như vậy, hắn còn làm việc này làm gì, đây không phải là phí công.

“Mặc dù mỗi ngày Quân Mộ Khuynh đều đóng cửa không ra, thế nhưng nàng vẫn biết kế hoạch của chúng ta, thậm chí ngay cả mục đích của chúng ta là cái gì, trong lòng nàng cũng biết rõ ràng.” Quân Mộ Khuynh nhìn qua thì lãnh đạm, tuổi tác càng làm cho rất nhiều người không đem nàng để vào mắt, nhưng mà tâm tư của nàng, thậm chí so với người trải qua nhiều gian khổ, còn muốn rõ ràng tất cả mọi chuyện hơn, thậm chí nàng có thể ở trong nháy mắt nghĩ thấu mỗi chuyện phát sinh, có hậu quả cùng mục đích gì không.

Thánh Ngân cũng không khỏi thở dài, người như vậy, không để lại ở Quang Minh thánh điện thực sự là đáng tiếc, nếu thực sự giết nàng, có lẽ chính mình còn có thể có vài phần không muốn, dù sao đối thủ như vậy rất khó đối phó.

“Sứ giả đại nhân, điều đó không có khả năng!” Mục đích của bọn họ Quân Mộ Khuynh sao có thể biết, mặc dù biết, nàng tối đa cũng chỉ có thể nghĩ đến là bọn hắn phát tán ra lời đồn, nàng cũng không tin, Quân Mộ Khuynh thật sự lợi hại như vậy ngay cả Thánh Ngân cũng tán thưởng nàng như thế.

Thánh Ngân lắc lắc đầu, “Trên cái thế giới này, không có chuyện gì là không thể, mà Quân Mộ Khuynh luôn luôn đều làm ra những chuyện không thể nào.” Mạc Tuyết Mị chính là không có đầu óc, Thánh Tuyết, người Quang Minh thánh điện nếu như đều nàng ngốc như vậy, Quang Minh thánh điện, sớm muộn gì cũng sẽ biến mất trên thế giới này.

“Sứ giả đại nhân đây là muốn làm người khác nản chí sao?” Nàng cũng không tin, Quân Mộ Khuynh thực sự lợi hại như vậy, việc này, nàng làm sao có thể biết.

“Làm người khác nản chí? Thánh Tuyết, ngươi cho là những chuyện ngươi làm, Quân Mộ Khuynh không biết sao? Mục đích của ngươi, ngươi là vì sao làm chuyện này, trong lòng nàng đều biết rất rõ, ngươi cho là nàng ngày đó không nói lời nào, là vì sao, đây chẳng qua là muốn biết suy nghĩ của ngươi.” Nữ nhân ngu xuẩn, thật sự nghĩ là vì kế hoạch của mình quá hoàn hảo à, Quân Mộ Khuynh đã sớm biết trong lòng nàng đang suy nghĩ gì.

“Điều đó không có khả năng! Quân Mộ Khuynh sao có thể biết!” Chẳng lẽ nàng đã sớm nhìn ra, là chính nàng hủy hoại thần tượng của Quang minh chi thần!

“Ta nói rồi, trên cái thế giới này, không có chuyện gì là không thể nào, huống chi, người này còn là Quân Mộ Khuynh.” Hắn vô cùng chờ mong Quân Mộ Khuynh phản kích, hắn ngược lại muốn nhìn, lần này nàng xử lý chuyện này như thế nào.

Mạc Tuyết Mị không phục nhìn Thánh Ngân, không nói gì thêm, nàng không tin Quân Mộ Khuynh lại lợi hại như vậy, tuyệt đối không tin!

Thời gian mười ngày từ từ trôi qua, gần đến mười ngày, tất cả mọi người trong ngoài Phong thành đều không bình tĩnh nữa, dù sao một chuyện lớn như thế ai không nghe nói qua, phá hủy quang minh thần tượng, là cái tùy tùng của Quân cô nương vừa tới làm hư, quang minh chi thần còn để cho sứ giả đến, chính là vì điều tra rõ chuyện này, nếu chuyện này tra không được, chỉ sợ quang minh chi thần sẽ trách tội, đắc tội thần, là sẽ không có ngày tốt lành mà sống.

“Ta nghe nói, Quân cô nương kia, trước đây lúc ở Phù Thủy trấn, bị người ta gọi thành sát nữ, nàng sẽ không thật sự là sát nữ, liên lụy mấy chúng ta chứ?” Âm thanh hoảng sợ ở trong đám người phát ra, tất cả mọi người nhất thời kinh hoảng.

“Ta cũng nghe nói, nàng bị người ném vào bầy sói cuối cùng cũng không có chết, còn có còn có, ngày đó lúc mười tuổi, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, mắt cùng tóc, toàn bộ liền biến thành màu đỏ, các ngươi nói, người mắt đỏ tóc đỏ, có thể là người bình thường sao?”

“Các ngươi chớ nói nhảm, nói nhỏ thôi, nếu như cô nương kia thật không phải là người, là sát nữ, vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Nếu như quang minh chi thần trách tội xuống, đây không phải là ngay cả chúng ta cũng gặp tai ương sao?”

“Các ngươi là từ chỗ nào nghe thấy? Ta mấy ngày hôm trước còn nghe nói, quang minh chi thần, đang tìm cô nương kia, nếu cô nương kia là sát nữ, quang minh chi thần vì sao còn tìm nàng, xem ra, ngay cả quang minh chi thần, cũng rất coi trọng cô nương kia, ngay cả sứ giả quang minh cũng đến, đều đối với cô nương kia khách khí, cũng không dám thở mạnh một tiếng.”

Lúc này người trong cuộc không gấp, nhưng có người rất là sốt ruột, Mạc Tuyết Mị ở Quang Minh thánh điện gấp đến độ đi tới đi lui, Thánh Ngân mang vẻ mặt tự tin ngồi ở một chỗ, bộ dạng giống như tất cả đều nắm ở trong tay, nhưng chân mày khẽ nhíu lại bán đứng tâm tình của hắn lúc này.

“Không ngờ mười ngày này, Quân Mộ Khuynh cũng có thể nhịn được, ta ngược lại đã xem thường nàng.” Hắn cho rằng năm ngày, tối đa là năm ngày, Quân Mộ Khuynh sẽ không kháng cự được, mười ngày trôi qua, Quân Mộ Khuynh ngay cả cửa lớn cũng không đi ra một lần, nàng quả nhiên là không quan tâm đến ánh mắt của người khác? Hay là nàng quá mức tự tin, tự tin những người này không tạo thành uy hiếp được nàng?

“Sứ giả đại nhân, ngươi không phải nói không có chuyện gì không có khả năng, huống chi là Quân Mộ Khuynh, dù cho một tháng, ta xem nàng cũng vẫn sẽ đợi ở nhà.” Mạc Tuyết Mị cười chế nhạo nói, hắn lúc trước tự tin như vậy nói nhất định sẽ có biện pháp, hiện tại thời gian mười ngày đã trôi qua, đợi lát nữa bọn họ liền muốn đi tìm Quân Mộ Khuynh đòi lời giải thích, nhìn hắn làm sao bây giờ.

Thánh Ngân cười cười, “Thánh Tuyết, đợi lát nữa đi tới chỗ của Quân Mộ Khuynh, ngươi giữ lại những lời này nói với nàng.” Coi như là Quân Mộ Khuynh không có động tĩnh gì, nếu như có, chuyện này đã không thể quay đầu lại, hoặc là, Quân Mộ Khuynh gia nhập vào Quang Minh thánh điện, hoặc là nàng cũng chỉ có thể chết!

Mạc Tuyết Mị khẽ hừ một tiếng, không nói thêm gì nữa, đợi lát nữa nàng muốn nhìn Quân Mộ Khuynh có phải thật sự bình tĩnh đối mặt với tất cả chuyện này như vậy hay không.

“Hôm nay, ngươi không cần đi, ở lại Quang Minh thánh điện là được.” Thánh Ngân lạnh lùng nói, khuôn mặt vô cùng nhu hòa.

“Vâng.” Mạc Tuyết Mị không cam tâm, cũng chỉ có thể đáp, hắn là sứ giả quang minh chi thần, nàng như thế nào không phục, cũng không thể để cho người này tới trước mặt quang minh chi thần nói xấu nàng.

Đủ loại lời đồn ở phố lớn ngõ nhỏ truyền ra, mà đương sự, vẫn yên lặng ở đây luyện khí, nhìn từng món thần khí mình làm ra, trong đôi mắt màu đỏ tràn đầy màu sắc.

“Tiểu Khuynh a, những lời đồn này, nhất định là Quang Minh thánh điện truyền ra, nếu không làm sao người Phong thành có thể biết chuyện trước kia của ngươi, tại sao ngươi một chút cũng không nóng nảy?” Lạc Anh Ninh giậm chân một cái, những lời đồn này cũng càng lúc càng nghiêm trọng, nếu như những người đó thực sự tin tiểu Khuynh là sát nữ, vậy phải làm sao bây giờ, nếu như bọn họ bắt giao tiểu Khuynh ra vậy nên làm cái gì bây giờ.

“Chuyện ở trên miệng người khác, nếu có thể ngăn chặn miệng của những người này, ta còn ngồi ở chỗ này sao?” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nếu chuyện gì cũng không làm được, vậy còn không bằng đợi, dù sao thời gian cũng sắp đến, người nên tới cũng sẽ tới, chuyện nên xử lý cũng sẽ xử lý.

Lạc Anh Ninh tức giận nhảy lên, đang muốn nói cái gì, Lạc Ưng Hùng vỗ vỗ bả vai của nàng, lắc đầu ra hiệu với nàng, cái gì cũng không cần nói.

“Ngươi để cho nàng nói đi.” Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt nói, giống như tất cả những chuyện này tất cả cũng không liên quan đến chuyện của nàng vậy.

“Ca, ngươi xem tiểu Khuynh cũng muốn cho ta nói, tiểu Khuynh a, ngươi đi ra nhìn một chút, ngươi xem người ở bên ngoài nói như thế nào, nói ngươi là sát nữ, nói ngươi không dám ra đi.” Những lời này càng lúc càng không có đạo lý, thật không biết những người này là nghĩ như thế nào, tiểu Khuynh làm sao mà không dám ra, chỉ là gần đây nàng tương đối bận, không có thời gian đi ra.

Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, nếu nàng là thật đi ra, mới có thể làm cho Quang Minh thánh điện được như ý, đóng cửa không ra, bọn họ còn không biết kế hoạch của mình.

“Anh Ninh, tiểu Khuynh làm như vậy, nhất định là có đạo lý của nàng, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, nói không chừng tiểu Khuynh đã có biện pháp tốt.” Nhiều ngày như vậy tiểu Khuynh không động, hơn nữa nghe nói Tiêu cô nương đã trở về, nhưng mười ngày này, cũng không nhìn thấy nàng, nói không chừng trong đó có đạo lý gì đó.

Quân Mộ Khuynh chậm rãi ngẩng đầu, hoài nghi nhìn Lạc Anh Ninh, bộ dạng vẻ mặt bỗng nhiên hiểu ra.

“Tiểu Khuynh, ngươi nghĩ đến cái gì?” Lạc Anh Ninh sốt ruột hỏi, chẳng lẽ là nghĩ được biện pháp, hiện tại nghĩ được biện pháp còn kịp sao? Người Quang Minh thánh điện nói không chừng đang trên đường đi tới.

“Anh Ninh, ta hiện tại mới phát hiện, tên của ngươi cùng tổng trưởng lão Ninh gia nghe rất nhau.” Quân Mộ Khuynh như có điều suy nghĩ nói, vừa nghe qua, đích thực là rất giống.

“Giống cái gì chứ, tiểu Khuynh, ta còn tưởng rằng ngươi là nghĩ được biện pháp.” Lạc Anh Ninh thở dài, không ngờ tiểu Khuynh lại nghĩ tới những chuyện này, thực sự là rất bội phục nàng.

Quân Mộ Khuynh đem tay chống cằm, nhìn Lạc Anh Ninh nói, “Vốn là giống, ngươi xem một chút, trưởng lão Ninh gia keo kiệt kia, gọi là Ninh Ưng, ngươi gọi là Anh Ninh, không phải rất giống thì là cái gì?” Là ngược lại đó thôi.

“Tiểu Khuynh, ngươi ngàn vạn lần đừng nói những thứ này, ta cùng người Ninh gia một chút quan hệ cũng không có, một chút cũng không có, nếu như vậy là giống thì còn nhiều người cũng giống.” Ninh gia thì mắc mớ gì đến nàng, nếu như nàng nhìn thấy lão nhân Ninh gia kia, nàng nhất định sẽ đi lên đánh hắn một trận, nếu không phải là hắn, tại sao có thể có chuyện ngày hôm nay.

Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, Anh Ninh nếu như lại dài dòng như vậy thêm nữa, sau này còn có ai dám lấy nàng, “Thực sự sẽ không có chuyện gì, ngươi yên tâm, ta bảo đảm với ngươi.” Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ nói, nếu như có chuyện, nàng còn có thể bình tĩnh ngồi ở chỗ này như vậy sao.

“Cô nương, có phải ngươi có biện pháp gì hay không?” Phong Vân Đình mừng rỡ hỏi, hắn nghe thấy những chuyện đó, đã tới chỗ này, thế nhưng mấy ngày nay thấy nàng không nói lời nào, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, thần khí luyện ra bị hư không ít, cũng luyện ra được không ít, thủ pháp luyện khí của nàng cũng càng thành thạo hơn, từ lúc mới đầu là huyễn thần khí, đến bây giờ là linh thần khí, thời gian có mấy ngày ngắn ngủi, đã tiến bộ rất lớn.

“Không có.” Nếu như có biện pháp, nàng đã sớm nói cho bọn họ biết, chỉ có điều nàng biết không có chuyện gì, chính là không có chuyện gì.

“Ôi!” Lạc Anh Ninh thở dài thật sâu, mặc kệ nàng nói cái gì, tiểu Khuynh vẫn là chuyện không đáng lo, nàng nên làm như thế nào, biện pháp gì cũng thử qua, tiểu Khuynh vẫn là nghe không vào, chẳng lẽ thực sự muốn chờ người Quang Minh thánh điện tới nơi này hay sao?

Nhiều người tức giận a! Người Phong thành đối với chuyện này đã rất khẩn trương, nếu xử lý không thích đáng, sẽ đối mặt với nguy cơ biển người công kích, tiểu Khuynh tại sao vẫn là không hiểu.

“Các ngươi tin tưởng cô nương đi, cô nương nói không có chuyện gì, thì nhất định sẽ không có chuyện gì.” Quýnh Ngưu ồm ồm nói, hắn thật sự không rõ, vì sao không tin năng lực của cô nương, cô nương rõ ràng rất lợi hại, bọn họ vì sao cũng không tin chứ?

Liên Tí khoanh hai tay trước ngực, hung hăng vỗ Quýnh Ngưu một cái, “Đại Ngưu ngốc, ngươi biết cái gì, Quang Minh thánh điện rất lợi hại, ngươi biết không? Nếu như biết thực lực của Quang Minh thánh điện, ngươi cũng sẽ không nói những lời như vậy!” Thực lực của tín đồ Quang Minh thánh điện cùng ngũ đại gia tộc là như nhau, cũng may mà có ngũ đại gia tộc kiềm chế Quang Minh thánh điện, nếu không Quang Minh thánh điện đâu còn nhớ mình là ai.

Quýnh Ngưu cúi đầu, hắn vẫn là tin cô nương, không có suy nghĩ gì khác, cô nương không khẩn trương, nhất định là có đạo lý của nàng!

“Liên Tí, không ngờ thời gian dài như vậy trôi qua, ngươi vẫn là không thông minh bằng Quýnh Ngưu.” Quân Mộ Khuynh cười nói, nàng đã sớm nói Liên Tí không bằng Quýnh Ngưu, trên cùng một chuyện, hắn nghĩ so với Quýnh Ngưu là sẽ nhanh hơn, chỉ có điều ở phương diện này, Liên Tí thật đúng là không bằng Quýnh Ngưu.

Quýnh Ngưu thật thà cười, vui tươi hớn hở, cô nương nói hắn thông minh, so với Liên Tí còn thông minh hơn, thật vui vẻ!

“Ta…” Hắn làm sao lại không thông minh bằng Quýnh Ngưu, người này ngốc như vậy, hắn thông minh như vậy, cô nương không phải là nhìn nhầm chứ, rõ ràng là hắn thông minh hơn.

“Tiểu Khuynh, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, trước hết nghĩ một chút biện pháp.” Lạc Anh Ninh thấy đề tài của bọn họ kéo càng xa, vội vàng quay lại trọng tâm câu chuyện, bây giờ không phải là nói ai thông minh hơn, bây giờ là đang suy nghĩ nên làm cái gì bây giờ, hai người này xem náo nhiệt cái gì.

“Ngươi nói, những tín đồ này là tin quang minh chi thần, hay là Quang Minh thánh điện?” Quân Mộ Khuynh thấy bọn họ gấp gáp như vậy, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, phải giữ được tỉnh táo, mới có thể nghĩ được biện pháp tốt, nếu giống như Anh Ninh như vậy, vội vội vàng vàng thì sẽ nghĩ được biện pháp gì.

Tín đồ Quang minh tín ngưỡng đương nhiên là quang minh chi thần, không có quang minh chi thần, Quang Minh thánh điện tính là thứ gì, bọn họ đã sớm biến mất trên thế giới này.

“Điều này có liên quan gì đến biện pháp?” Lạc Anh Ninh tò mò hỏi, một chút quan hệ cũng không có.

“Nếu người Phong thành đều tin thần, vậy nếu như thần không có trừng phạt ta, ngược lại đi trừng phạt người Quang Minh thánh điện, các ngươi nói, chuyện này là đúng hay sai, còn muốn ta nói sao?” Quân Mộ Khuynh lại lần nữa đem lực chú ý chuyển đến trên sách, thấy bọn họ còn có vẻ mặt mờ mịt, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nàng đã nói rất rõ ràng, vẫn không rõ, đợi lát nữa liền biết là xảy ra chuyện gì.

Nghe được ý kiến của Quân Mộ Khuynh, trong lòng Lạc Anh Ninh cũng an tâm không ít, ít nhất tiểu Khuynh đã có biện pháp đối phó Quang Minh thánh điện, như vậy cũng sẽ không có chuyện gì.

“Nếu cô nương đã có ý tưởng, vậy tại hạ liền cáo từ, ta ở đây không tiện.” Phong Vân Đình vừa về tới Phong thành, liền trở nên nho nhã lễ độ, đặc biệt lúc đối mặt với Quân Mộ Khuynh, đó càng giống như là quân tử tao nhã.

Nhìn bóng lưng Phong Vân Đình rời đi, Lạc Anh Ninh rùng mình một cái, “Tiểu Khuynh, ngươi lúc nào quen với người này, thiệt là rợn người.”

Quân Mộ Khuynh cười mà không đáp, tùy ý liếc mắt nhìn sắc trời, nụ cười trên mặt càng sâu, “Nên tới trước sau gì cũng sẽ tới, các ngươi không tiện ở lại chỗ này.” Có một số việc, chính nàng xử lý là được rồi, huống chi là sứ giả quang minh kia, còn là người quen cũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK