Chiến Hàn Quân cau mày, rất rõ ràng, khi nhắc đến chuyện xét nguyện quan hệ huyết thống bà ta rõ ràng có phần chống cự, bà ta tất nhiên không phải là người mẹ sinh ra anh.
Xem ra bên trong đây còn cất giấu thủ đoạn gì đó.
Dưới ánh mắt sắc bén của Chiến Hàn Quân, bà cả đành phải thú nhận. “Nhóc con, mẹ là mẹ nuôi của con”
Chiến Hàn Quân hơi ngạc nhiên. Ánh mắt xác minh chuyển sang Nghiêm Linh Trang, thấy cô không làm gì thêm nữa, rõ ràng là đang ngầm thừa nhận rồi.
Chiến Hàn Quân nói: “Ơn sinh thành và ơn dưỡng dục đều lớn như nhau”.
Bà cả cảm thấy được an ủi hơn rất nhiều.
“Con đồng ý nhận mẹ, mẹ rất vui”
Nghiêm Linh Trang chế nhạo nói: “Bà ấy thực sự là mẹ nuôi của anh, nhưng mẹ nuôi ở trên đời này đều có người tốt người xấu, anh cũng không cần phải ban phát tình cảm của mình đâu.”
Bà cả tức giận nói: “Nghiêm Linh Trang, cô nói như vậy là có ý gì? Cô là nói tôi muốn hại nó sao?”
Nghiêm Linh Trang nói: “Anh ấy là con trai của bà. Theo lý mà nói bà sẽ không làm hại anh ấy. Nhưng người con trai như anh ấy có thân thiết thế nào, cũng không thể bằng được cốt nhục bà tự mình sinh ra được. Hơn nữa bà có vì cốt nhục mình sinh ra mà làm hại đức con nuôi của mình không, đó lại là một câu chuyện khác.”
€ơ thể bà cả run lên. Đôi mắt bất an rơi lên người Nghiêm Hiểu Như.
Mặc dù Nghiêm Hiểu Như có ngốc, cũng có thể nghe ra được có ẩn ý trong lời nói của Nghiêm Linh Trang.
“Nghiêm Linh Trang, lời này của cô là có ýgì?
Nghiêm Linh Trang chỉ sợ tình hình chưa đủ loạn, lại nói thêm: “Nghiêm Hiểu Như, nhiều năm như vậy rồi, IQ của cô sao chẳng tăng được chút nào vậy? Mấy năm qua cô được yên tâm thoải mái tiếp nhận sự dung túng yêu quý của bà dành cho cô, lẽ nào từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến nguyên nhân sao?”
Nghiêm Hiểu Như sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt không tin nhìn về phía bà cả, “Bà cả, chị cháu nói như vậy là có ý gì?”
Bà cả vẫn rơm rớm nước mắt, lại không biết nói như thế nào.
Nghiêm Linh Trang làm ra dáng vẻ của người tốt bụng, “Không hiểu, vậy thì tôi sẽ nói rõ một chút. Nghiêm Hiểu Như, cô không phải là con cái nhà họ Nghiêm, cô là con gái ruột của bà cả.”
Sau khi tạm thời bị kinh hãi, Nghiêm Hiểu Như trong lòng dần dâng lên cảm giác mừng rỠ.
Làm con gái nhà họ Chiến, chắn chắn vinh quang hơn nhiều làm con gái nhà họ Nghiêm.
Mặc dù bây giờ Á Châu là do Nghiêm Linh Trang quản lý, nhưng chắc chắn trong tương lai không xa, Chiến Hàn Quân nhất định sẽ cướp nó lại.
Đến lúc đó Nghiêm Linh Trang sẽ bị cô ta giảm đạp lên thôi…
Nhưng đáng tiếc giấc mộng đẹp hoàng kim của cô ta lại chỉ là giấc mơ hão huyền.
Bởi vì những lời tiếp theo của Nghiêm Linh Trang đã hoàn toàn làm đập tan ý nghĩ của cô ta, “Nghiêm Hiểu Như, tôi mong cô.
hãy dẹp bỏ những tưởng tượng viển vông đó đi. Tôi, Nghiêm Linh Trang, không phải là kiểu người thuần khiết hiền lương gì cả, tôi cũng có những điều tôi muốn dùng tất cả để bảo vệ. Nếu như cô cứ khăng khăng cố chấp làm theo ý mình, đừng trách tôi vạch trần chuyện xấu của mẹ cô năm đó thông đồng với nhà họ Bạch, đến lúc đó cái thân phận không chính thống này của cô cũng sẽ bị bại lộ thôi, da mặt cô lại mỏng, phải sống thế nào đây?”
Bà cả cả người lảo đảo, suýt chút nữa đứng không vững.
Nghiêm Hiểu Như như đã hiểu ra, thì ra thân thế của cô ta lại không được vẻ vang như vậy, cô ta không phải là huyết mạnh nhà họ Chiến.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Nghiêm Hiểu Như, Nghiêm Linh Trang trở nên vô cùng đắc ý, “Nghiêm Hiểu Như, từ nhỏ đến lớn cái gì cô cũng muốn tranh với tôi, muốn so bì với tôi, tôi đều nhường cô, nhưng cô muốn giành anh rể của mình, cô có biết luân thường đạo lý là gì không? Tôi khuyên cô nên an phận thủ thường một chút, đừng có mơ tưởng bay lên cành cao là biến thành phượng hoàng. “
Lòng tự trọng và kiêu hãnh của Nghiêm Hiểu Như bị Nghiêm Linh Trang tàn nhẫn bóp nát vỡ vụn, thể diện mất hết, cuối cùng khóc lóc mà chạy đi.
Bà cả vô cùng tức giận vung tay tát cho.
Nghiêm Linh Trang một cái bạt tai, một cái bạt tai giáng xuống một cách thật bất ngờ khiến đối phương chưa kịp đề phòng.
Nghiêm Linh Trang không kịp tránh, bị tát một cái rất mạnh.
Khi Nghiêm Linh Trang tức giận đánh trả, Chiến Hàn Quân nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô: “Nghiêm Linh Trang, không được vô lễ với mẹ tôi.”
Nghiêm Linh Trang chỉ cần nghĩ đến chuyện bà cả và Nghiêm Hiểu Như cấu kết với nhau có mưu đồ lừa gạt Chiến Hàn Quân, cô đã vô cùng tức giận rồi.
‘Gào lên với Chiến Hàn Quân: “Là bà ta không tôn trọng với tôi trước, tôi chẳng qua chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi.”
Bà cả nhân cơ hội đuổi theo Nghiêm Hiểu Như.
Ai biết được Quan Minh Vũ đã dẫn người đến cản bà cả lại Bà cả tức giận nói: “Quan Minh Vũ, cậu nối giáo cho giặc, cậu không sợ ngày nào đó thằng bé hồi phục được ký ức, sẽ khiến cậu sống không yên sao?”
Quan Minh Vũ lễ phép cười nói: “Thưa bà, tuân theo mọi mệnh lệnh của tổng giám đốc Nghiêm, là mệnh lệnh cuối cùng của anh ấy giao cho tôi.”
Vẻ mặt bà cả rất khó coi Trong lòng bà ta cũng biết rất rõ, đợi sau khi Chiến Hàn Quân khôi phục trí nhớ, bà ta hôm nay giáng cho Nghiêm Linh Trang cái tát này, Chiến Hàn Quân sẽ chỉ khiến bà ta sống không yên thôi.