Đế quốc mặt trời: “Nếu không, gặp nhau một lần đi?”
Lạc Thanh Du hoảng sợ nhìn qua màn hình.
Cô chưa từng nghĩ việc sẽ gặp mặt Đế quốc mặt trời.
Sau đó…
Vội vàng offline, chôn mặt mình vào gối.
Đế quốc mặt trời nhìn khung chat cô tối om, trong lòng bất đắc dĩ.
Cái đồ hèn nhát này.
Tâm trạng Lạc Thanh Du không tốt.
Chiến Anh Nguyệt làm giả bảo vệ” vì muốn chọc cho cô cười, có thể nói là nhọc lòng.
Không chỉ tự mình đưa đón Lạc Thanh Du đi làm, còn mua chín trăm chín mươi chín đóa hồng tự mình đưa tới phòng bệnh cô làm.
Chiến Anh Nguyệt vốn xinh đẹp, lúc ăn mặc thục nữ thì gợi cảm quyến rũ, khi ăn mặc theo phong cách tomboy thì dịu dàng đẹp trai, làm bao cô gái mê đảm.
Cô ấy mặc một bộ vest màu trắng đi tới đi lưi trước ban điều trị mà Lạc Thanh Du làm việc, người ở đây đều nhận định… cô là người theo đuổi Lạc Thanh Du.
Sau đó, chuyện hay của Lạc Thanh Du nhanh chóng được lan truyền Quan Minh Vũ cảm thấy tình tiết quan trọng, không dám giấu diếm, chỉ có thể mang đáy lòng thấp thỏm đến báo cáo tình hình cho tổng giám đốc.
*Tổng giám đốc, bà chủ… muốn vượt tường”
‘Vẻ mặt Chiến Hàn Quân đã lạnh lại càng thêm buốt giá, không khí trong phòng như bị đóng băng lại.
Quan Minh Vũ cũng cảm thấy lưỡi mình cứng đờ.
Chiến Hàn Quân nhìn chòng chọc vào Quan Minh Vũ, dường như muốn băm văm Quan Minh Vũ ra trắm ngàn mảnh mới cam tâm.
“Cùng ai?” Môi mỏng phun ra hai chữ, lại có thể nghe được tiếng hàm răng nghiến chặt.
“Ban điều trị nói, hôm nay có một chàng trai đẹp trai mặc một bộ vest màu trảng tới, bà chủ và anh ta cùng đi về, với cả, anh ta còn tặng cho bà chủ chín trăm chín mươi chín đóa hồng”
Quan Minh Vũ không nói được nữa.
Vì säc mặt của tổng giám đốc nhìn rất đáng sợ.
Giống như bảo kiếm thoát vỏ, muốn cạo xương nóc thịt anh ta ra vậy.
Chân của Quan Minh Vũ run lên.
*Tổng giám đốc, xử lý như thế nào?”
Chiến Hàn Quân nghiến răng: “Bắt lấy ném xuống biển cho cá mập ăn!”
Quan Minh Vũ hít vào một ngụm khí lạnh Lúc này dây thần kinh trong đầu bắt đầu vận hành toàn bộ: Tổng giám đốc và bà chủ là người yêu thanh mai trúc mã, trải qua sinh tử, trải qua biệt ly, tổng giám đốc có yêu, có hận bà chủ, nhưng vẫn quấn lấy không buông. Cập nhật nhanh chương mới nhất tại
truyen.one
Bà chủ thật giống như một con gián bất tử, trải qua ba lần không được yêu lại được yêu, lúc không yêu, tổng giám đốc chỉ ước gì ném cô xuống biển, lúc yêu thì tống giám đốc chỉ ước ném mình vào trong biển để chuộc tội.
Cho nên, Quan Minh Vũ có thể khẳng định: Bà chủ chính là khắc tinh của tống giám đốc.
Nếu như có thể lấy lòng bà chủ, nói không chừng sau này có thế được hưởng sái bóng mát của bà chủ.
“Tổng giám đốc, một ngày vợ chồng trăm năm vợ chồng, mặc dù bà chủ phạm sai lầm, nhưng tội không đáng chết” Quan Minh Vũ nhắm mắt làm liều, hiên ngang nói.
Anh ta cược lần này Lạc Thanh Du thắng.
Mặc dù anh ta không biết cô dựa vào cái gì để tháng, nhưng trực giác cho anh ta biết, Lạc Thanh Du và tổng giám đốc mà quyết đầu thì tất sẽ thẳng.
Chiến Hàn Quân nheo mắt lại: “Tôi có bảo cậu ném bà chủ sao?” Giọng nói lạnh đến mức có thể đông cứng một mảnh rừng Quan Minh Vũ ngây ra “Cứu”
“Vâng”
Anh ta hốt hoảng từ trong phòng giám đốc.
chạy ra, có cảm giác sống sót sau tai nạn Chiến Hàn Quân cũng không còn cách nào tập trung lực chú ý vào công việc, dứt khoát đứng lên, đi ra ngoài cửa.
Trung tâm y tế Á Châu.
Phòng bệnh số mười một.
Bó hồng lớn được Lạc Thanh Du tỉ mỉ tách ra, sau đó đặt ở mỗi góc trong phòng.
Lúc Chiến Hàn Quân bước vào, liền ngửi được mùi hoa hồng nồng đậm, ánh mắt liền trở nên u ám hơn.
Nhìn về phía cô gái đang loay hoay với hoa hồng trong góc, mặt mày rạng rỡ, biểu cảm hạnh phúc.