Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1006

Cho dù lúc đó không đúng thời điểm, nhưng Tiêu Kỳ Nhiên cũng đã lập tức bay tới Hoa Thành, huy động toàn lực đi ứng cứu Giang Nguyệt. Hiện tại anh dẫn theo Ngu Vãn đến nơi này, cũng là vì để cho người đã làm cô tổn thương hứng chịu lấy trừng phạt thích đáng.

Tất cả những gì anh có thể làm vì cô, anh đều đã làm.

Giang Nguyệt ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với Tiêu Kỳ Nhiên trong phòng thẩm vấn.

Anh nhìn cô, ánh mắt dường như đang nói với cô.

‘Những gì em phải chịu, tôi đã giúp em đòi lại rồi.’

Sau này, Giang Nguyệt sẽ không bị bất cứ kẻ nào mưu hại nữa, cô không cần phải lo lắng an toàn bản thân nữa, có thể dũng cảm tự do làm chính mình.

Lông mi Giang Nguyệt trong nháy mắt rung lên, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu trở nên nặng nề, đau đớn, giống như bị cơn cuồng phong xối vào lồ ng ngực.

Kẻ xấu sa lưới pháp luật, vốn là chuyện vui vẻ.

Nhưng Giang Nguyệt lại cảm thấy rất buồn.

Kết quả xét xử cuối cùng, Thượng Trạch Văn bị kết án chung thân. Còn Ngu Vãn bởi vì tinh thần bị đả kích, tâm trí không ổn định, cần tiến tiến hành trị liệu tâm thần trước, sau đó lại định án.

Đây là kết quả tốt nhất.

Hơi thở Giang Nguyệt dồn dập, sau khi ký xác nhận, cô buông thõng hai cánh tay.

Sau đó, bàn tay lớn khác cầm lên chiếc bút mà cô vừa làm rơi, chậm rãi ký tên của mình vào một xác nhận khác.

Anh cũng là nạn nhân của vụ việc này.

Đứng ở phía sau Tiêu Kỳ Nhiên, Giang Nguyệt chỉ cảm thấy bóng lưng của anh rất chói mắt, cô biết phía dưới lớp quần áo kia có một vết sẹo, đó là vì cô mà có.

“Xong rồi à?” Thịnh Cảnh Tây dùng khuỷu tay đẩy đẩy Giang Nguyệt, nhỏ giọng nói: “Xong việc rồi thì về nhà đi, tôi đói bụng.”

Giang Nguyệt dừng lại vài giây, dời tầm mắt hướng về phía Thịnh Cảnh Tây, gật đầu trả lời: “Đi thôi.”

Tiêu Kỳ Nhiên nhìn bọn họ.

Anh đã biết, người đứng bên cạnh Giang Nguyệt là đứa con trai duy nhất của Thịnh Sóc Thành, Thịnh Cảnh Tây.

Tiết An nói với anh, Giang Nguyệt và Thịnh Cảnh Tây quen biết ở bệnh viện, hơn nữa xem ra Thịnh Sóc Thành có ý muốn tác hợp cho hai người bọn họ.

Lúc này, trái tim của Tiêu Kỳ Nhiên điềm tĩnh lạ thường, không một gợn sóng.

Thịnh Sóc Thành là một tiền bối đức cao trọng vọng, sau này cũng có khả năng bảo vệ che chở cho Giang Nguyệt. Trình Nghênh Xuân lại vô cùng thích cô, nếu cô về nhà họ thì cũng không lo bị bắt nạt.

Mà Thịnh Cảnh Tây lại là chàng thiếu gia của nhà họ Thịnh, tính cách anh ta hài hước lại thân thiện, có rất nhiều cô gái đã phải lòng anh ta.

Nếu cô ấy sống trong một gia đình như vậy, sau này cô sẽ rất hạnh phúc.

Tiêu Kỳ Nhiên cũng nên chúc cho cô được hạnh phúc.

Anh đã từng trồng hoa hồng bằng trái tim của mình, và bây giờ anh sẽ dành tặng bông hoa đó cho một người khác.

Nhìn thấy Giang Nguyệt và Thịnh Cảnh Tây đang ghé sát vào nhau thì thầm vui vẻ, giờ khắc này Tiêu Kỳ Nhiên cực kỳ muốn hút thuốc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK