Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 181

Mà lần này, chính là cơ hội ngàn năm có một, Tần Di Di cũng không muốn bỏ qua.

Tiêu Kỳ Nhiên cúi đầu, dùng bàn tay to xoa xoa tóc cô, nhẹ giọng nói:

“Ngoan, Di Di còn nhỏ, ở chung phòng khách sạn với đàn ông không tốt.”

Khuôn mặt Tần Di Di lập tức suy sụp: “Không, em muốn cùng ở chung phòng với A Nhiên cơ.”

Tiêu Kỳ Nhiên rất kiên nhẫn dỗ dành: “Buổi tối tôi sẽ bận rộn với công việc, ở chung rất dễ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của Di Di.”

Nụ cười trên mặt Tần Di Di có chút cứng ngắc, suýt nữa cô không kìm được cảm xúc, nhưng khi bắt gặp ánh mắt anh, cô vẫn nhịn xuống.

Tiêu Kỳ Nhiên đã nói đủ chu toàn, nếu cô còn tiếp tục náo loạn, đó chính là không biết tốt xấu.

Tần Di Di biết, mặc dù Tiêu Kỳ Nhiên rất cưng chiều cô, nhưng cũng có giới hạn nhất định.

Cô biết lúc nào nên dừng lại.

“Được rồi, vậy em có thể đi tìm anh bất cứ lúc nào đúng không?” Tần Di Di nhượng bộ một bước, giọng điệu hết sức ngoan ngoãn nhu thuận.

“Đương nhiên.” Tiêu Kỳ Nhiên đáp ứng cô.

Lúc này Tần Di Di mới lộ ra tươi cười lần nữa, dán vào trong ngực Tiêu Kỳ Nhiên: “A Nhiên, thật ra, anh không cần phải quá bảo vệ em như vậy.”

Cô thò đầu ra khỏi ngực Tiêu Kỳ Nhiên, nở nụ cười trong sáng đáng yêu: “Em tin rằng A Nhiên chắc chắn sẽ không ép em làm chuyện không muốn làm.”

Giang Nguyệt trả lời xong tin nhắn, ngẩng đầu nghe được cuộc đối thoại giữa hai người, suýt chút nữa bật cười thành tiếng.

Một người cố tình giả làm quân tử, một người cố ý giả bộ thanh thuần.

Cũng không biết diễn cho ai xem.

Sau khi làm thủ tục thuê phòng xong, Giang Nguyệt cầm thẻ phòng của mình, trực tiếp kéo hành lý liền đẩy cửa đi vào, bỏ hai người bọn họ ở phía sau.

Giang Nguyệt vào phòng, tắm rửa trước, cả người sảng khoái thay đồ ngủ. Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, đêm nay cô sẽ không phải làm gì cả.

Ngày mai là ngày đầu năm mới, cũng là thời gian bên kia hẹn để thảo luận về dự án. Còn lại thì đều là thời gian rảnh của cô.

Giang Nguyệt mặc đồ ngủ nằm trên giường, cầm điện thoại di động nhắn tin cho Hứa Ngôn Sâm, nói ngắn gọn tình hình trước mắt của mình, thuận tiện đem ‘tập phim’ vừa rồi xem được khi nhận phòng cũng nói với anh nghe.

[Hứa Ngôn Sâm: Hai người bọn họ đều không phải người loại tốt đẹp gì.]

Giang Nguyệt cười cười, cũng đồng ý câu nói này.

Cùng Hứa Ngôn Sâm gửi tin nhắn một lát, bỗng nhiên có một cuộc điện thoại video gọi tới.

Là Tống Du.

Tối nay là đêm giao thừa.

Giang Nguyệt nhìn thoáng qua thời gian, đã là tám giờ rưỡi tối. Chắc là lúc này Tống Du đang ở nhà chị Trần, Giang Nguyệt vội vàng nhấn nút chấp nhận cuộc gọi.

“Giang Nguyệt, đến Hoa Thành rồi à?” Tống Du xuất hiện trên màn hình điện thoại, chào hỏi cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK