Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 924

Vừa rồi tư thái cao cao tại thượng của Ngu Vãn ở trước mặt Giang Nguyệt, toàn bộ trở thành thanh kiếm sắc bén bắn ngược lại về phía cô ta.

Dựa vào cái gì?

Rõ ràng là cô và Tiêu Kỳ Nhiên ở cùng một chỗ trước, rõ ràng năm đó là cô bỏ rơi anh. Dựa vào cái gì mới chỉ có qua vài năm, anh lại có thể yêu người khác dễ dàng như vậy?

Trong lòng Ngu Vãn có luồng suy nghĩ, một cái đang liều mạng kêu gào “Những thứ này đều không phải là thật”.

Nhưng cái khác lại cực kỳ thanh tỉnh, biết được ánh mắt thâm tình ôn nhu của Tiêu Kỳ Nhiên, từ trước đến giờ cũng chưa từng dừng lại trên người cô.

Nhưng càng tỉnh táo, cô lại càng không lý trí.

Ghen tị và oán hận, gần như đốt cháy Ngu Vãn.

Rút kinh nghiệm lần trước, lần này Tiết An nhanh trí, nhìn thấy Tiêu tổng nhà mình cùng Giang Nguyệt lên xe, cậu lập tức nhanh tay lẹ mắt đặt vách ngăn xuống.

Cái gì không nên nhìn thì không nhìn. Cái gì không nên nghe thì không nghe!

Xe chạy rất êm, Giang Nguyệt cũng không hỏi anh muốn dẫn cô đi đâu.

Nghĩ đến chuyện vừa xảy ra trong nhà hàng, trong lòng Giang Nguyệt có một loại cảm giác sảng khoái không giải thích được.

Nhưng loại cảm giác này, lại có chút làm cho cô cảm thấy mình không quá quang minh lỗi lạc, giống như là tiểu nhân đắc chí, người xấu.

Khả năng cách âm của Maybach rất tốt, khi hạ vách ngăn xuống, hàng ghế trước và hàng ghế sau sẽ chia làm hai không gian, không ai quấy rầy được ai.

Không gian nội thất của xe nhỏ và khép kín, rất thuận tiện cho anh khi thực hiện những động tác nhỏ.

Tiêu Kỳ Nhiên luôn rất vui vẻ làm điều đó.

“Sao đột nhiên lại đi ăn cùng cô ấy?” Tiêu Kỳ Nhiên thấy đầu óc Giang Nguyệt đang lơ đãng, liền nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng bế cô lên, để cô ngồi lên đùi mình:

Lúc hai tay ôm được cô, Tiêu Kỳ Nhiên cảm thấy vất vả bôn ba của mình đã được đền đáp, cảm giác sung mãn khi ôm cô khiến khoảng trống trong lòng anh dần dần được lấp đầy từng chút một.

Giang Nguyệt rũ mắt xuống, có chút tức giận khó hiểu: “Cô ấy chủ động hẹn tôi, còn nói giúp anh rất nhiều lời tốt đẹp.”

“Nói giúp tôi?” Tiêu Kỳ Nhiên bất ngờ, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc: “Cô ta có lời tốt đẹp gì để nói?”

Giang Nguyệt cũng không nghĩ tới, chỉ mở miệng nói: “Nói anh là người chính trực, trong chuyện tình cảm rất tận tâm, thâm tình. Ngay cả mẫu người anh thích cũng chưa bao giờ thay đổi.”

Những gì cô nói vô cùng khách quan và công bằng nhưng trong đó vẫn có chút ghen tuông.

Trong lời nói còn lộ ra một chút ẩn ý: “Anh Tiêu, anh thấy cô ấy nói có đúng không?”

Đôi mắt Giang Nguyệt trong suốt, lại tỏ ra ngây thơ nháy mắt mấy cái: “Anh Tiêu, anh thấy cô ấy nói có đúng không?”

Rõ ràng Tiêu Kỳ Nhiên cho tới bây giờ chưa từng bảo cô xưng hô như vậy, nhưng cô lại kêu đến nghiện rồi.

Dần dà, nghe có vẻ khang khác.

“Thật sự không có gì thay đổi.” Anh dường như nghiêm túc gật gật đầu, bộ dáng “đích xác là như thế”: “Cô ấy thật sự hiểu tôi.”

Anh vừa nói, vừa lấy tay không an phận véo mặt cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK