Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 28

Ngày 15 hàng tháng là ngày nhóm thiếu gia hẹn nhau đi uống rượu, Tiêu Kỳ Nhiên không từ chối được, bình thường đều là dẫn Giang Nguyệt đi ngăn rượu.

Lần này có vẻ như anh ta định mang Tần Di Di đi cùng.

Giang Nguyệt rũ mi xuống, do dự một lát, nhưng vẫn là không nhịn được thấp giọng nói một câu: “Dẫn cô ấy đến nơi đó không thích hợp.”

Tiêu Kỳ Nhiên không trả lời cô, kéo Tần Di Di rời đi, một chút mặt mũi cũng không định giữ lại cho cô.

Tần Di Di bị Tiêu Kỳ Nhiên kéo đi, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Giang Nguyệt, trong ánh mắt lộ rõ vẻ đắc ý. Đến khi ngồi vào ghế phụ, nàng ta mới một lần nữa bày ra bộ dáng ngoan ngoãn.

“Tiêu tổng, chúng ta sẽ đi gặp ai vậy? Sao chị Giang Nguyệt nói dẫn em đi thì không thích hợp?” Tần Di Di ngẩng đầu lên, ngây thơ hỏi.

Trên mặt Tiêu Kỳ Nhiên không có bất kỳ biểu tình gì, nhưng ngữ khí so với vừa rồi cùng Giang Nguyệt nói chuyện thì ôn hòa hơn nhiều:

“Cô ấy nói không thích hợp thì không thích hợp? Tôi muốn mang theo ai, là quyết định của tôi.”

Tần Di Di quan sát thấy trên mặt Tiêu Kỳ Nhiên chợt lóe lên chán ghét, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời còn không khỏi mừng thầm một phen.

Đúng vậy, Giang Nguyệt dựa vào cái gì liền cảm thấy, người đi cùng Tiêu Kỳ Nhiên không thể là người khác?

Hơn nữa, một ông chủ lớn đẹp trai, nhiều tiền như Tiêu Kỳ Nhiên, làm sao có thể dùng một người phụ nữ trong bốn năm?

Ngay cả một danh phận cũng không có, Tần Di Di càng thêm chắc chắn, Giang Nguyệt nhất định là sẽ bị vứt bỏ.

Bản chất của đàn ông là vậy, lâu dần sẽ nhạt phai. Cho dù là người phụ nữ xinh đẹp xuất sắc như Giang Nguyệt, trải qua năm tháng gột rửa cũng sẽ có biến hóa, cảm thấy nhàm chán cũng là đương nhiên.

Tiêu Kỳ Nhiên cần là một người phụ nữ trẻ và thanh tú như cô mới đúng.

Nghĩ đến đây, Tần Di Di càng thêm đắc ý.

Khi hai người rời khỏi chỗ của Giang Nguyệt thì đã hơi muộn, hơn nữa là giờ cao điểm. Vì vậy đến lúc tới nơi thì Tiêu Kỳ Nhiên cùng Tần Di Di là hai người đến muộn nhất.

Đẩy cửa đi vào, vừa ngồi xuống thì mọi người nhìn thấy gương mặt mới bên cạnh Tiêu Kỳ Nhiên. Cả đám đều sửng sốt một lát, yên lặng liếc nhau vài cái, lộ ra nụ cười thấu hiểu.

Trường hợp như vậy Tần Di Di không tới mấy lần, không thể tránh khỏi có chút gấp gáp. Bàn tay nhỏ bé túm lấy ống tay áo của Tiêu Kỳ Nhiên, cũng không dám ngước mắt lên.

Bộ dáng thẹn thùng này lập tức càng khiến mọi người tò mò hơn về cô.

“Kỳ Nhiên, giới thiệu một chút đi, người đẹp này ở đâu ra vậy?” Có người nhịn không được nữa bắt đầu trêu ghẹo:

“Không ngờ bình thường anh trông nghiêm túc đứng đắn, lại còn có thú vui này nha.”

“Em gái nhỏ vừa tốt nghiệp đúng không? Trông còn rất trẻ, Kỳ Nhiên nhanh tay thật đấy.”

Thần sắc Tiêu Kỳ Nhiên vẫn bình tĩnh, nâng ly rượu uống cạn: “Em gái nhỏ nhát gan, đừng đùa giỡn lung tung.”

Câu nói này đã nói rõ địa vị của Tần Di Di, mấy người đàn ông còn muốn nói bậy đột nhiên không dám tiếp tục nữa.

Đám người bọn họ chơi thì chơi, nháo thì nháo, nhưng không thể tự tiện trêu chọc Tiêu Kỳ Nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK