Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 157

Sự săn sóc của Tống Du khiến Giang Nguyệt cảm thấy ấm áp, cô chân thành cảm ơn anh:

“Tống Du, cám ơn anh đã giúp tôi nhiều như vậy.”

“Chờ thuê nhà xong rồi cảm ơn tôi luôn cũng không muộn.” Tống Du cười nói.

Ánh mắt Giang Nguyệt sáng lấp lánh, gương mặt xinh đẹp kia hiếm khi toát ra nụ cười từ nội tâm:

“Được, đến lúc đó anh muốn ăn cái gì, tôi cũng có thể nấu cho anh.”

Tống Du nhìn cô vui vẻ: “Đến lúc đó chúng ta là hàng xóm, nói không chừng tôi còn có thể thường xuyên tìm cô ăn ké đó.”

Giang Nguyệt: “Tôi rất vui vẻ đón tiếp nha.”

Từ sau lần sóng gió kia, Tần Di Di trở nên càng thêm dính người. Ngoại trừ thời gian làm việc, thời gian khác đều phải dính lấy Tiêu Kỳ Nhiên không buông.

Nói là lần trước Dư Quảng Bình uy hiếp cô, nói tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô. Vì vậy trong lòng Tần Di Di rất sợ hãi, chỉ có đi theo bên cạnh Tiêu Kỳ Nhiên mới cảm thấy an tâm.

Tiêu Kỳ Nhiên cũng quen, đi đâu cũng đưa Tần Di Di theo. Toàn bộ Bắc Thành đều biết chuyện người phụ nữ bên cạnh Tiêu Kỳ Nhiên đã thay đổi.

Hơn nữa còn nói, việc Tiêu Kỳ Nhiên và Tần Di Di đính hôn chỉ còn là vấn đề thời gian.

Giang Nguyệt đang bận rộn quay phim, nghe được những tin đồn này, trong lòng không có gợn sóng gì, một lòng chuyên chú vào công việc của mình.

Chị Trần thì lại hơi ngạc nhiên: “Nguyệt Nguyệt, nghe nói Tiêu tổng sắp đính hôn với Tần Di Di?”

Giang Nguyệt rũ mắt, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi kịch bản trong tay: “Chị Trần, chị làm nghề này nhiều năm như vậy mà còn tin lời đồn đại, chị già thật rồi.”

“Con nhóc này, hiện tại đã dám ngang nhiên trêu chọc chị?” Chị Trần nhịn không được nở nụ cười, đẩy đẩy người cô:

“Không có gió không nổi sóng, hơn nữa, không phải là em không biết tính cách của Tiêu tổng.”

Đối với loại tin đồn này về bản thân, nếu không phải là sự thật, Tiêu Kỳ Nhiên sẽ không cho phép nó lên men mà khoanh tay đứng nhìn.

Trừ khi, những tin đồn đó là sự thật.

Giang Nguyệt bóp chặt ngón tay, vẻ mặt bình thường: “Cho dù là thật, cũng không liên quan gì đến em.”

Bây giờ mỗi ngày cô đều vô cùng bận rộn, không chỉ phải đến phim trường đóng phim mà còn phải dành thời gian chạy theo những dự án khác của Giang San, bận như con quay.

Một khi bận rộn đủ nhiều, cuộc sống cũng đầy đủ, cũng sẽ không có thời gian bận tâm đ ến những thứ không quan trọng nữa.

Hai ngày trước Giang Nguyệt cùng Tống Du đi xem nhà, mọi phương diện cô đều rất hài lòng. Cho nên mấy ngày nay còn phải chuẩn bị chuyển nhà.

Chị Trần nghe xong, nhịn không được nhiều lời hỏi một câu: “Chuyện em chuyển nhà có nói với Tiêu tổng không?”

Đôi mắt của Giang Nguyệt rũ xuống.

“Loại chuyện này chắc là không cần báo cáo với anh ta đi. Em muốn ở nơi nào thì ở. Đó là tự do của em.”

Giang Nguyệt cảm thấy không cần thiết phải báo cho Tiêu Kỳ Nhiên biết. Hơn nữa hiện tại anh mỗi ngày đều vây quanh Tần Di Di, chắc là cũng không quan tâm chuyện cô ở đâu đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK