Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 822

Cô ta vừa mới nói được một nửa thì điện thoại của Tiêu Kỳ Nhiên bỗng nhiên vang lên, có người gọi video cho anh.

Tiêu Kỳ Nhiên nhìn thấy tên người gọi thì lập tức giật mình.

“Ai gọi cho anh?” Ngu Vãn nhạy bén nhận ra được điều gì, đi qua nhìn thấy tên người gọi trên màn hình là “Giang Nguyệt”.

Cô ta mỉm cười: “Sao anh không trả lời?”

Sắc mặt Tiêu Kỳ Nhiên khó coi đến cực điểm, đôi mắt cũng nheo lại.

Hiếm khi Giang Nguyệt chủ động gọi điện thoại cho anh, có lẽ còn có chuyện quan trọng muốn tìm anh.

Nhưng với tình huống hiện tại, sao anh có thể nhận cuộc gọi đây?

Tiêu Kỳ Nhiên bực bội để điện thoại ở chế độ im lặng, đợi điện thoại tự động cúp máy, sau đó lại đút vào túi, dùng giọng điệu bình tĩnh nói:

“Ngu Vãn, bây giờ cô lập tức…”

“Anh không nhận, vậy thì em sẽ gọi lại cho.” Ngu Vãn cười rạng rỡ, bờ môi như thấm máu, lấy điện thoại ra gọi cho Giang Nguyệt.

Giang Nguyệt vừa gọi video cho Tiêu Kỳ Nhiên nhưng không được, cô còn chưa kịp đặt điện thoại xuống thì đã thấy cuộc gọi video của Ngu Vãn, còn tưởng căn hộ cũ có vấn đề gì nên bắt máy:

“Ngu tiểu…”

Nhưng hình ảnh xuất hiện trên màn hình lại khiến Giang Nguyệt phản ứng chậm nửa nhịp, đồng thời trong nháy mắt đâm thẳng vào mắt cô.

Ngu Vãn cầm điện thoại đứng trước camera, phần vải trên ngực bị xé nát tơi tả, mà người đàn ông đang đứng trong camera là người vừa rồi không nghe điện thoại của cô.

Hai người vẫn đang ở văn phòng.

Rất k1ch thích.

Không chỉ là chơi trong văn phòng mà còn phát video trực tiếp cho cô xem?

Thật là diễm tình nha!

Không đợi Ngu Vãn mở miệng, Tiêu Kỳ Nhiên đã lạnh lùng đi tới, giật lấy điện thoại rồi cúp cuộc gọi.

“Sao anh có thể tùy tiện cúp điện thoại của em?” Ngu Vãn giãy dụa muốn cướp lại điện thoại nhưng lại bị Tiêu Kỳ Nhiên đẩy ra một cách không thương tiếc.

Cô ta vẫn không sợ hãi, trên mặt vẫn nở một nụ cười: “A Nhiên, anh giận rồi sao?”

Tinh thần có chút bất thường.

“Cút ngay!” Tiêu Kỳ Nhiên gầm nhẹ, lửa giận vô cùng rõ ràng: “Mặc quần áo vào, cút ra khỏi phòng làm việc của tôi!”

Hiếm khi thấy anh tức giận như vậy.

Ngu Vãn bị anh rống đến mức đầu đau như búa bổ, đứng cũng không vững. Vốn dĩ còn muốn mở miệng nói gì đó nhưng trước mắt cô ta bỗng nhiên tối sầm lại, cuối cùng sắc mặt tái mét, ngất xỉu trên mặt đất.

Giang Nguyệt cảm thấy tay chân lạnh toát.

Hình ảnh cuối cùng trong video là hình ảnh người đàn ông mím chặt môi, đi tới cúp điện thoại.

Có một nỗi đau không nói nên lời…

“Nguyệt Nguyệt, nghĩ cái gì mà xuất thần vậy?” Trình Nghênh Xuân đã mang vải và kim thêu tới, đặt vào tay Giang Nguyệt:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK