Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 919

Giọng nói của anh có chút bất đắc dĩ: “Nguyệt Nguyệt, chuyện em về nước sao không nói với tôi sớm hơn?”

Giang Nguyệt ngồi trong đoàn kịch nói, cô vừa vẽ lông mày, vừa thẳng thắn trả lời anh:

“Anh cũng không hỏi tôi mà.”

Nghe có vẻ cũng hợp lý, nhưng rõ ràng lại không hợp lý.

Tiêu Kỳ Nhiên hít sâu một hơi, anh cũng không trách cô, mà chỉ thở dài một tiếng:

“Cho nên, em bỏ tôi một mình ở lại Vienna.”

Chữ “bỏ” này được dùng rất khéo léo, tay Giang Nguyệt đang vẽ lông mày hơi khựng lại. Trong lòng cô có một chút áy náy khó hiểu, nhưng cô vẫn bướng bỉnh nói:

“Chúng ta cũng không phải là người yêu.”

Hơn nữa cũng không phải là hai người cùng đi Vienna, đương nhiên lúc rời đi cô cũng không cần phải thông báo cho anh.

Giang Nguyệt cảm thấy rất hợp tình hợp lý.

Tiêu Kỳ Nhiên nghe được đáp án này, anh chỉ cảm thấy có chút buồn cười: “Không phải tôi đã giải thích với em rồi sao, tôi đến Vienna là vì em mà?”

Rõ ràng là cách một chiếc điện thoại, nhưng Giang Nguyệt vẫn cảm thấy mặt cô nóng bừng, không tin mà đáp lại:

“Lời nói của đàn ông là không đáng tin nhất, nhất là anh.”

Cái miệng này của anh thật sự là đã lừa gạt cô rất nhiều lần.

Đối với lời tố cáo của Giang Nguyệt, Tiêu Kỳ Nhiên trong nháy mắt trầm mặc, anh tự biết mình không có đường giải thích, anh đành phải ngoan ngoãn chịu phạt, giọng nói không khỏi có chút dịu dàng:

“Sau này anh sẽ không như vậy nữa, Nguyệt Nguyệt.”

“Vậy khi nào thì tôi sẽ về?”

“Em muốn tôi về khi nào?” Tiêu Kỳ Nhiên hỏi ngược lại cô.

Giang Nguyệt mím môi dưới, đáp án trong lòng cô đã chuẩn bị muốn nói ra, nhưng ra đến bên miệng cô vẫn lại rẽ sang hướng khác:

“Anh trở về khi nào cũng được, không liên quan gì tới tôi.”

“Chẳng lẽ em không nhớ tôi sao?”

Giang Nguyệt trả lời cũng rất nhanh: “Không nhớ.”

Đối phương không nói thêm gì nữa, điện thoại đã bị cúp máy.

Giang Nguyệt sửng sốt, nhìn giao diện kết thúc cuộc gọi, cô mới ý thức được là Tiêu Kỳ Nhiên cúp điện thoại của cô.

Anh đang tức giận sao?

Chỉ vì câu trả lời của cô không đạt yêu cầu, vì vậy nên anh mới trực tiếp cúp máy?

Không hiểu vì lý do gì, Giang Nguyệt cảm thấy rất tức ngực.

Cô ngơ ngác cầm điện thoại sững sờ hai giây, các diễn viên khác chạy tới gọi cô, nói đến lược cô lên sân khấu.

Giang Nguyệt điều chỉnh lại cảm xúc, cô ngẩng đầu nói: “Đến ngay đây!”, rồi nhanh chóng buông điện thoại xuống, chuẩn bị tô thêm một chút son môi rồi mới lên sân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK