Chương 496
Vốn dĩ Tần Di Di đã định hẹn Tiêu Kỳ Nhiên cùng nhau ăn tối, nghe Bạch Hạc nói như vậy, trong lòng nhất thời chờ mong, đáp: “Được nha.”
Nếu A Nhiên nhìn thấy cô xuất hiện trước mặt anh, nhất định anh sẽ vô cùng vui mừng, Tần Di Di nghĩ.
…
Bảy giờ tối.
Giang Nguyệt bị Tiêu Kỳ Nhiên kéo ra ngoài.
Lý do là vì cô không ổn định về mặt cảm xúc nên anh lo lắng rằng cô có thể gặp vấn đề nếu ở nhà một mình.
Trong lòng Giang Nguyệt lại nghĩ, cùng anh ở chung một chỗ mới dễ xảy ra chuyện thì có.
Tuy rằng đã có kết quả tuyên án, nhưng Giang Nguyệt còn phải chờ tòa án hoàn tất thủ tục cuối cùng, sau đó ký tên và công bố công khai trong một tuần thì mới có thể hoàn thành bản án của tòa án.
Mấy ngày nay Giang Nguyệt ở Thụy Uyển, Tiêu Kỳ Nhiên cũng ở lại với cô, hai người bên nhau sớm chiều nhưng lại hài hòa một cách kỳ lạ.
Sinh hoạt và nghỉ ngơi của hai người gần như đạt đến sự đồng điệu, nhưng nước giếng không phạm nước sông, duy trì một sự cân bằng kỳ lạ nhưng vừa phải.
…
Cho đến tối hôm nay, Tiêu Kỳ Nhiên muốn dẫn cô đi tham gia một bữa tiệc đón gió tẩy trần, nói rằng đúng lúc ra ngoài giải sầu.
Giang Nguyệt từ chối, nhưng không được anh chấp nhận.
Người đàn ông này kiêu ngạo và độc đoán quen rồi, làm sao cho cô cơ hội phản kháng chứ.
Xe chạy đến quán bar Tân Hải.
Giang Nguyệt ngồi trong xe, ngửa đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, nhớ tới đêm đó cách đây không lâu, bởi vì Tần Di Di gọi điện thoại đến nên cô cho rằng Tiêu Kỳ Nhiên đã xảy ra chuyện, vội vàng chạy tới đây.
Chưa nói đến việc đó chỉ là một trò hề, cô còn bị Tiêu Kỳ Nhiên chế nhạo một trận.
“Người quen tụ tập thôi, lát nữa không cần xã giao, cũng không cần uống rượu.” Tiêu Kỳ Nhiên khẽ nâng cằm, nói ngắn gọn với cô.
Giang Nguyệt thu hồi tầm mắt, từ từ mở cửa xe đi xuống, người đàn ông phải nghe một cuộc điện thoại.
Cô không còn cách nào khác đành đứng cách đó không xa đợi anh.
Đúng lúc này, Bạch Hạc và Tần Di Di cũng vừa đi taxi tới, hai người thân mật giống như chị em, tay trong tay đi xuống xe.
Giang Nguyệt vừa ngẩng đầu đã lập tức nhìn thấy Tần Di Di, cô nhất thời đứng tại chỗ sững sờ.
Cô vô thức quay lưng lại.
Tiêu Kỳ Nhiên còn đang gọi điện thoại xử lý công việc, khuôn mặt tuấn tú của anh cực kỳ thờ ơ, cũng không chú ý tới điều gì khác.
Trong lúc vô tình ngước mắt lên, anh tình cờ nhìn thấy hai người đang đi về phía mình.
Bốn mắt nhìn nhau, Tiêu Kỳ Nhiên cúp điện thoại, ánh mắt anh tự nhiên dừng trên người Tần Di Di trước, sau đó chuyển đến khuôn mặt Bạch Hạc, giọng điệu không mặn không nhạt hỏi:
“Hôm nay mấy giờ em đáp?”
“Vừa đáp không lâu.” Bạch Hạc rất kính trọng anh họ trong gia tộc này, nói vô cùng nghiêm túc: “Cảm ơn anh họ đến đón gió tẩy trần cho em.”