Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 743

Giang Nguyệt cúi đầu, tự nở nụ cười, tắt màn hình điện thoại, cô cảm thấy mình vừa ngu xuấn vừa dễ lừa.

Quả nhiên, miệng đàn ông là quỷ gạt người.

Suýt nữa, suýt nữa, cô lại bị anh lừa gạt.

Nháy mắt đã đến tháng chín, lẽ ra sắp bước vào mùa thu, nhưng nhiệt độ Hoa Thành vẫn rất cao, dù trải qua vài trận mưa nhưng vần nóng như trước.

Thời gian cao điếm mùa hè đã qua, đoàn kịch nói dần dần nghênh đón mùa thấp điểm, một tháng cũng chỉ biểu diễn mấy buổi, cũng coi như vui vẻ nhàn nhã.

Ngoài việc diễn tập và biếu dlển, mọi người thường ngồi lại với nhau trò chuyện để giết thời gian.

“Sắp đến Trung thu rồi, Tiểu Nam, cô có về nhà không?”

“Đương nhiên phải về rồi, nhà tôi cũng không xa, ở ngay thành phố bên cạnh, bình thường không có thời gian về, cha mẹ tôi nhớ tôi lắm, tuần trước còn giục tôi về đây. Nguyệt Nguyệt, còn cô thì sao?”

“Thật hâm mộ cô, tôi là người ở đây, mỗi ngày đều về nhà, cha mẹ tôi thấy tôi là phiền.”

“Tất cả mọi người đều định về nhà à? Trung thu này tôi dự định ra ngoài du lịch, vất vả lắm mới có một kỳ nghỉ dài, định đi ra ngoài một chút.”

Mọi người thảo luận SÔI nối về dự định cho kỳ nghỉ, Giang Nguyệt ngồi trên chiếc ghế bên cạnh ngẩn người.

Tiếu Nam chú ý thấy cô vẫn luôn yên tĩnh nên tiến lại gần hỏi: “Nguyệt Nguyệt cô chắc hẳn không phải người ở đây nhỉ, Trung thu cô có dự định gì?”

“Nguyệt Nguyệt thì sao, Trung thu định thế nào, muốn về nhà thăm cha mẹ sao?”

Thấy đề tài chuyển tới mình, Giang Nguyệt suy nghĩ một chút, không muốn nhắc quá nhiều chuyện riêng tư của mình mà nói “Còn chưa quyết định, đến lúc đó rồi tính tiếp.”

Đối với cô, Trung thu không khác gì những ngày thường.

Trung thu là thời điểm cả nhà quây quần đoàn viên, nhưng cô không có cha, mẹ cũng không nhận cô, em trai thì đang ngồi tù.

Cô không có gì để đoàn tụ.

Nhưng nghĩ lại, cho dù là thời điểm cả nhà vẫn còn ở đây thì Trung thu đối với cô mà nói cũng không có gì đặc biệt.

Cô là chiếc bèo đã quen trôi dạt khắp nơi.

Cô đơn là chuyện thường.

Mặc dù bây giờ không có nhiều buổi biểu diễn nhưng Giang Nguyệt vẫn tới đoàn kịch khi rảnh rỗi.

Suy cho cùng, cô không phải là một diễn viên kịch có nền tảng chuyên nghiệp, nếu muốn nhanh chóng trở thành một người chuyên nghiệp, cô chỉ có thể chăm chỉ luyện tập ngày qua ngày.

Thỉnh thoảng, Kiều Cẩn Nhuận cũng sẽ đến xem cô tập.

Không có diễn viên nào khác tham gia chung, phần lớn thời gian Giang Nguyệt đều diễn một mình, tự cô diễn toàn bộ nhân vật.

Khi Kiều Cẩn Nhuận ở đây, cô sẽ nhờ anh ta giúp cô tìm ra những vấn đề và thiếu sót để cô có thể điều chỉnh và sửa chữa một cách nhanh chóng.

Trong diễn xuất, cô làm việc rất chăm chỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK