Chương 413
Cô vừa dứt lời, chị Trần liền gõ đầu cô một cái: “Đừng nói lung tung, khứu giác của tư bản vốn dĩ nhạy cảm hơn em tưởng tượng rất nhiều, cách bọn họ cân nhắc ưu và nhược điểm, so với chúng ta tưởng tượng còn phức tạp hơn nhiều.”
Những nhận xét đó của Berry chỉ là một ý kiến phiến diện mà thôi.
Tư bản đứng đằng sau đều chỉ quan tâm đến lợi ích, trong trường hợp không thể đảm bảo rủi ro, sẽ không dễ dàng đưa ra quyết định.
Giang Nguyệt cười cười, trịnh trọng nói: “Lần này chúng ta chính là may mắn mới có thể vượt qua được cửa ải khó khăn rồi.”
Vừa rồi Berry trong cuộc điện thoại có đề cập, năm nay là kỷ niệm 100 năm thành lập thương hiệu Vitaly. Lúc bọn họ mới thành lập, chính là chuyên thiết kế trang phục cho quý tộc thời Dân Quốc.
Và lễ kỷ niệm trăm năm năm nay, tự nhiên cũng dự định lấy “tôn vinh cổ điển” làm chủ đề. Thiết kế một loại trang phục dân quốc cải tiến mới cho thương hiệu để làm một làn sóng tuyên truyền sang trọng và mạnh mẽ.
Mà bức ảnh chụp nhanh Giang Nguyệt trong trang phục dân quốc kia quả thực chính là ‘Viên Ngọc Phương Đông’ trong mắt tư bản.
Lần này, Giang Nguyệt thật sự là tình cờ mới có thể đạt được sự chú ý như vậy.
“Vừa rồi Berry nói, lát nữa sẽ phái người mang sản phẩm cao cấp của Vitaly đến, để chúng ta chọn trước, chuẩn bị cho lễ kỷ niệm trăm năm thành lập.”
Nghe được câu này, chị Trần vui mừng khôn xiết: “Berry còn mời em tham gia tiệc kỷ niệm trăm năm thành lập của thương hiệu?”
Giang Nguyệt cười rạng rỡ, ánh mắt cũng cong thành trăng lưỡi liềm: “Đúng vậy, chị Trần, ngày tốt đẹp của chúng ta đã đến rồi.”
Điều này có nghĩa là họ có thể nhanh chóng tăng mức độ tiếp xúc, các nguồn lực và hợp tác phía sau chắc chắn sẽ dễ dàng có được hơn.
Chị Trần cười đến mức sắp không thể khép miệng lại được.
Đến khi người của Berry mang trang phục cao cấp của Vitaly đến, Giang Nguyệt liền đi vào phòng thử quần áo, bắt đầu lựa chọn và mặc thử.
Không chỉ vậy, ngay cả nhân viên kinh doanh của Vitaly cũng tự mình đến thăm, nói là hôm nay để Giang Nguyệt chọn ra lễ phục, thuận tiện đem hợp đồng đại diện ký kết luôn.
Có thể nói là nước chảy thành sông, một bước là thành.
Chị Trần đi theo người nhân viên kia vào phòng họp, còn Tiểu Diệp và Tĩnh Nghi thì ở lại xem Giang Nguyệt thay lễ phục.
Trong lúc chờ đợi, Tiểu Diệp cúi đầu lướt điện thoại để giết thời gian.
Đột nhiên nhìn thấy một tin tức, cô nhịn không được lẩm bẩm một câu: “Khó trách sáng sớm Tiêu tổng đã phải vội vã chạy về. Thì ra là hôm nay muốn dẫn Tần Di Di về nhà gặp cha mẹ.”
Lúc trước Tiểu Diệp làm việc dưới tay Tần Di Di, đương nhiên cũng có kết bạn với tài khoản của cô ta, nên cũng thấy được nội dung cô đăng lên mạng xã hội cá nhân:
[Hôm nay sẽ chính thức đến gặp mặt phụ huynh, thật là chờ mong nha!]
Tiểu Diệp dè biểu đọc nó một lần, đọc xong thì liền nhịn không được trợn trắng mắt:
“Thật không biết cô ta lấy tự tin này ở đâu ra. Không biết có thể phân chia cho tôi một chút hay không?”