Tô Mục trầm mặc một lúc lâu, thấp giọng thở dài: “Cũng được, hắn không phải người xấu, cũng không có ý xấu, đối đãi với ngươi cũng chân thành, loại người này, có thể kết giao với hắn, là phúc vận nhà họ Tô ta.” Nói xong, ông nhìn thoáng qua Tô Tử, trong lòng thở dài, ông trải qua nhiều chuyện, suy nghĩ nhiều hơn một chút. Tất nhiên ông biết, cháu gái mình và Diệp Quan không phải là người của cùng một thế giới, mà loại người như Diệp Quan, nếu có một chút ác niệm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.