Diệp Huyền cười ha ha một tiếng: “Con mơ đẹp thật! Cha nói cho con biết, nếu như con gặp phải cha ta, con còn không cười được đâu! Nếu như con phải phải cái người cha như ông nội con… Sợ là con sống mấy trăm năm đến cha mình là ai còn không biết đau.” Diệp Quan im lặng, hình như cha thế này đối với ông nội có gì đó không được bình thường thì phải! Diệp Huyền cười nói: “Trước kia ông nội con sống theo kiểu nuôi con trai nghèo, chiều con gái hư. Cha...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.