Diệp Quan gật đầu, đối với hắn bây giờ mà nói thì hi vọng duy nhất chính là đến Thanh Châu, sau đó tìm kiếm thanh kiếm khí mà kiếm chủ nhân gian để lại năm đó, sau đó thỉnh kiếm chủ nhân gian hiển linh! Ba ngày đã trôi qua. Một ngày nọ, trên tinh hạm, Tào Bạch hướng về phía Diệp Quan ôm tay thành quyền: "Diệp huynh, ta phải đi rồi!" Diệp Quan cười nói: "Diệp Quan ta sẽ khắc ghi ân tình hộ tống lần này của Tào huynh! Nếu ta còn sống sót sau chuyến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.