Lúc này, Nhất Niệm đột nhiên ngồi xuống bên cạnh Diệp Quan, cô liếm kẹo hồ lô, không nói gì. Diệp Quan nhìn về phía Nhất Niệm, cười nói: “Ngươi có ước mơ gì không?” Nhất Niệm nghĩ nghĩ, lắc đầu. Diệp Quan sửng sốt: “Không có?” Nhất Niệm gật đầu: “Ừ.” Diệp Quan không hiểu: “Vì sao?” Nhất Niệm nhẹ nhàng liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Công việc.” Diệp Quan hỏi: “Sau khi làm việc xong thì sao?” Nhất Niệm nói: “Đu dây.” Diệp Quan sửng sốt. Nhất Niệm đột nhiên nhìn thoáng qua kẹo hồ lô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.