Lúc này, Tĩnh Thần đột nhiên nhìn về phía Tiểu Bạch: “Ta cược nó không có kiếm khí thứ hai!” Xa xa, Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, móng vuốt nhỏ vẽ một vòng tròn, sau đó móng vuốt phải nhẹ nhàng vỗ vài cái, tiếp theo lại vặn vẹo vài cái... Mọi người nhìn đến não cũng mờ mịt luôn. Diệp Quan đi tới bên cạnh Nhị Nha, tò mò hỏi: “Nó đang nói gì vậy?” Nhị Nha liếm liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Nhảy, hát, chơi bóng.” Vẻ mặt Diệp Quan cứng đờ. Nghe được lời của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.