Diệp Quan nhìn về phía Từ Nhu trước mặt, nữ tử mặc một bộ váy dài vàng nhạt, tóc dài buộc sau đầu, phía đuôi tóc buộc một dải ruy băng màu tím, dung nhan nàng tuyệt thế, làn da trắng như tuyết, đôi mắt dịu dàng như nước, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt. Từ Nhu cười nói: “Ổn hơn chưa?” Diệp Quan cười khổ: “Tiền bối!” Từ Nhu lắc đầu: “Gọi ta là Từ Nhu là được rồi.” Diệp Quan do dự chút, sau đó nói: “Từ Nhu.” Từ Nhu chợt giữ chặt tay hắn, nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.