Diệp Quan trầm mặc hồi lâu, thấp giọng thở dài, hắn nhẹ nhàng buông Từ Nhu ra, thu tay lại, nhẹ giọng nói: “Xin lỗi!” Loại chuyện này, người khác không muốn, hắn đương nhiên sẽ không cưỡng ép, hơn nữa, hắn có thể cảm nhận được, Từ Nhu ít nhiều gì vẫn có chút kháng cự với hắn. Trong bóng tối, căn phòng lại chìm vào yên tĩnh. Diệp Quan nằm, hai mắt chậm rãi nhắm lại, chuẩn bị đi vào giấc ngủ. Lúc này, Từ Nhu đột nhiên nhẹ nhàng kéo ống tay áo Diệp Quan. Diệp Quan...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.