Thấy Diệp Quan đồng ý, trên mặt Nam Cung Tuyết nhất thời nổi lên nụ cười động lòng người: “Chúng ta đi thôi!” Diệp Quan gật đầu, hai người đang muốn rời đi. Nhưng đúng lúc này, phía chân trời xa xa, mấy đường bạch quang bắn nhanh đến, tầng mây bị xé rách. Một khắc sau, mấy người xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan cùng Nam Cung Tuyết! Đúng là Trần Hà. Nhìn thấy Trần Hà, vẻ mặt Diệp Quan bình tĩnh, mà ánh mắt Nam Cung Tuyết thì lạnh xuống. Trần Hà cầm đầu nhìn Diệp Quan...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.