Diệp Quan còn muốn nói gì, Từ Chân lại nói: “Đây là chuyện của chúng ta!” Chúng ta! Diệp Quan ngây người. Từ Chân nhìn Diệp Quan: “Nếu như ta cần có người giúp ta, người này, chỉ có thể là ngươi… Ngươi hiểu ý của ta không?” Diệp Quan lắc đầu, nước mắt không nhịn được nữa, lặng lẽ chảy xuống: “Ta không muốn hiểu! Không muốn hiểu!” Từ Chân đột nhiên tiến lên, nàng nhẹ nhàng hôn lên môi Diệp Quan, hồi lâu sau, dứt ra, nàng khẽ mỉm cười: “Lần này cửa ải khó khăn, ta và...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.