Nói đến đây, hắn nhặt một khúc củi ném vào trong bếp lò, nói tiếp: “Sau khi trở về thôn, thiếu niên đã hoàn toàn biến thành một tên ngốc, cả ngày đần độn ngu si, cuộc sống cũng không thể tự gánh vác… May mắn là thiếu niên có một a tỷ, a tỷ lớn hơn thiếu niên mấy tuổi, có a tỷ chăm sóc, thiếu niên thật ra vẫn ổn, nhưng mà…” Nói đến đây, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan: “Ngươi có biết nhân tính ác bao nhiêu không?” Diệp Quan im lặng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.