Cửa đại điện, nữ tử dắt theo nam tử chậm rãi đi về phía xa xa, rất nhanh, hai người đã biến mất trong bóng đêm. Trong bóng đêm, một giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu chậm rãi bay tới: “A tỷ… Ta đã trở nên xuất sắc hơn người…” Giọng nói rất nhẹ, chỉ gió mới nghe thấy. … Đăng Thiên Vực. Sau khi Nhất Niệm dẫn theo Tĩnh An vào trong tiểu tháp, đôi mắt Tĩnh An lập tức trợn lên: “Uây vãi!” Tiểu tháp: “…” Khiếp sợ! Tĩnh An vô cùng khiếp sợ, đôi mắt trợn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.