Cô gái đột nhiên xoay người nhìn về phía Diệp Quan, cười nói: “Ngươi trông đẹp thật đó!” Diệp Quan: “...” Cô gái đột nhiên xoay người đi tới cửa đại điện, nàng nhìn ra bên ngoài, trong mắt hiện lên một tia đau thương: “Đều mất rồi!” Diệp Quan hỏi: “Cô nương, ngươi…” cô gái đột nhiên xoay người nhìn về phía hắn, cười nói: “Ta tên Tĩnh Tuyết, bọn họ đều gọi ta Tĩnh công chúa, ngươi có thể gọi ta Tĩnh Tĩnh!” Diệp Quan khẽ gật đầu: “Tĩnh Tĩnh cô nương, ta tên…” “Diệp Quan!” Cô gái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.