Khi lão già nhìn thấy viên ngọc bội kia, sắc mặt hắn nhất thời biến đổi, hắn vội vàng mở cửa, sau đó nói: “Mời vào.” Diệp Kình hơi thi lễ, sau đó đi vào chùa miếu, đập vào mắt trước chính là một chỗ sân, sân không lớn, phủ kín đá xanh, rất sạch sẽ, còn có một gã hòa thượng đang quét dọn. Nhìn thấy Diệp Kình, hòa thượng nhìn hắn có mắt, sau đó khẽ thi lễ. Diệp Kình cũng vội vàng đáp lễ. Dưới sự dẫn dắt của lão hòa thượng, Diệp Kình tiến vào một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.