Khi hai người đi qua bãi mìn kia, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía bãi mìn kia. Trong bãi mìn đó, mấy người còn đang kiên trì chống đỡ trận pháp. Khi nhìn thấy Diệp Quan và Nam Cung Tuyết, sắc mặt mấy người kia trong nháy mắt kịch biến. Một người đàn ông trong đó vội vàng nói: “Hai vị bằng hữu, kính xin tương trợ, nếu được cứu, chúng ta tất có trọng tạ.” Diệp Quan liếc mắt quan sát mấy người một cái, mấy người sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, suy yếu vô cùng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.