Đồng tử mắt Diệp Quan chợt co rụt lại, lập tức bổ một kiếm. Nhất Giới Tuế Nguyệt! Kiếm này vừa ra, giữa trời đất bỗng trở nên mờ ảo hẳn đi, mà khi mảnh lá cây kia đến trước mặt Diệp Quan thì đã biến thành một mảnh lá khô, lập tức chậm rãi trôi đi theo gió. “Ồ?” Lúc này, trong điện đột nhiên truyền đến một tiếng kêu kinh ngạc, ngay sau đó, trước mặt Diệp Quan đã có thêm một Nho gia. Nho gia mặc một bộ trường bào sạch sẽ, đội mũ thắt lưng, tóc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.