Diệp Quan trong lòng hỏi: “Tháp gia, nó đang nói cái gì vậy?” Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Nó nói, tại sao ngươi không ném nó?” Diệp Quan im lặng. Con mẹ nó sao ta biết được ngươi sẽ đưa cho ta cái gì đó sẽ nổ tung chứ? Vụ nổ này, gần như đánh gục linh hồn của hắn! Da đầu tê dại! Đúng lúc này, đột nhiên Tiểu Bạch vung chân nhỏ lên, đột nhiên, một quả trứng to bằng dưa hấu xuất hiện trước mặt nó. Vẻ mặt Diệp Quan cứng đờ. Vẻ mặt những người còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.