Càng nói tiếp, nước mắt trên mặt nàng càng ngày càng nhiều. Diệp Quan lấy khăn tay ra định giúp nàng lau, nhưng hình như nghĩ đến điều gì đó, bàn tay vươn ra dừng giữa không trung, sau một lúc lâu, hắn đặt khăn tay vào trong tay Mộc Uyển Du, nhẹ giọng nói: “Uyển Du cô nương, ngươi và ta cũng không hợp nhau, bởi vì ta so với những gì mà ngươi biết còn tàn nhẫn hơn gấp trăm ngàn lần!” Nói xong, hắn xoay người rời đi. Tại chỗ, Mộc Uyển Du đứng chết trân, như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.