Khi nhìn thấy bản thân mình nằm trong lòng Diệp Quan, Từ Chân chíu mày lại, nàng ngẩng đầu nhìn Diệp Quan một cái, sau đó từ từ đứng dậy, nàng sang bên cạnh, vươn vai một cái, tiếp đó, nàng lại xuống bận rộn ở phòng bếp. Trên giường, Diệp Quan nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hôm. Bản thân tối qua chưa làm chuyện gì chứ? Diệp Quan vội vàng vạch chăn ra xem, vẫn may, quần mình vẫn còn. Đúng lúc này, Từ Chân đi ra, nàng bưng hai chén mì đi tới trước bàn: “Dậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.