Sắc mặt Khương Nghị âm trầm xuống, gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Lạc Lê. Tiêu Lạc Lê cười lạnh nói: - Ta rất thích ánh mắt này của ngươi, sợ sệt sao? Tức giận sao? Không muốn các nàng gặp bất trắc, liền thả hoàng huynh cho ta, ngoan ngoãn cùng ta về Huyền Nguyệt hoàng triều. Khương Nghị cắn răng nói: - Ngươi tốt nhất đừng rơi xuống trong tay của ta. - Ha ha, ngươi đời này không có cơ hội uy hiếp ta. Ta đếm tới ba, giao hoàng huynh ra cho ta. Nếu không, chờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.