- Tác trưởng lão, đừng khẩn trương như vậy, ta còn có thể giết ngài sao? Khương Nghị nín cười, chủ động chào hỏi. - Ha ha, ta không khẩn trương. Tác Ngọc Đường cố ý liếc mắt nhìn cả hai tay Khương Nghị, chết tiệt, không phải ngươi còn hai tay nắm lấy Cấm Nguyên Châu đấy chứ? Đúng vậy! Đầu ngón tay Khương Nghị vuốt vuốt Cấm Nguyên Châu, cười nói: - Chúng ta từ nay về sau chính là người một nhà, còn xin chiếu cố nhiều hơn. - Tới đây thôi, ngươi không qua được một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.