Đông Hoàng Như Ảnh mặt giãn ra cười khẽ, trong lúc vô tình bộc lộ phong tình làm cho tinh thần người ta chập chờn. Nàng giương nhẹ đầu ngón tay, rót đầy chén trà cho Khương Nghị, động tác thành thạo lộ ra mỹ cảm ưu nhã. - Bằng hữu bình thường, cũng là bằng hữu. Khương Nghị cười nói, vẫn không có đụng đến chén trà của Đông Hoàng Như Ảnh. Thưởng thức thì thưởng thức, hắn từ đầu đến cuối vẫn giữ cảnh giác đối với nữ tử này. - Nếu là bằng hữu, có thể hỏi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.