Tiểu Kim hầu chầm chậm chống người lên, ánh mắt phức tạp nhìn bọn hắn một hồi, sau đó vung cây gậy trên mặt đất, dùng sức chỉ vào nơi xa. - Có ý gì? Khương Nghị thoáng buông lỏng cảnh giác. Rống rống... Hình thể nó trông thì nhỏ nhắn xinh xắn nhưng giọng thì lại rất hùng hậu, nó vung cây gậy nhiều lần chỉ về nơi xa. - Nó không phải muốn cảm tạ đấy chứ? Dạ An Nhiên vừa mở miệng, tiểu Kim hầu dùng sức gật đầu. - Nó có thể nghe hiểu được lời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.