Giọng Khương Nghị trầm thấp giống như tiếng chuông, dẫn dắt Triệu Thanh Duẫn lạc đường, tìm kiếm mình ngày xưa. Rốt cuộc cũng... Sau khi lặp lại lần thứ bảy, Triệu Thanh Duẫn cũng đã mang theo cơ thể đẫm máu chậm rãi đứng thẳng, khàn khàn nói nhỏ. - Khương Nghị, ta nghe nói qua, ngươi là tên điên từ Xích Thiên chạy đến. Hai mắt Khương Nghị mông lung, khẽ nói lấy cùng ngày. - Công chúa mỹ mạo, diễm quan Tây Bộ. Công chúa nổi danh, lan xa Trung Vực. Công chúa, hân hạnh. Triệu Thanh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.