Dương Biện không còn muốn gây gỗ, hắn chỉ là giơ cao Dương Thiên Hữu lên, lạnh lùng nhìn Dương Ngọc Chân. Dương Ngọc Chân lãnh ngạo ngẩng đầu, cường thế giằng co: - Ta nói một lần cuối, buông Thiên Hữu xuống! Nhưng... các tộc nhân tụ tập phía trước bến tàu rất nhanh đã phát hiện ra vấn đề. - Các ngươi nhìn trên trán Dương Thiên Hữu. - Trên trán thế nào? - Trên trán không còn có cái gì nữa. - Cái gì đều... Tê... - Linh văn của Dương Thiên Hữu đâu? Cự Kình linh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.